Con cháu muốn nuôi mà người thân lại không đợi. Điền Đường nhìn lão nhân, sau đó liền khẽ mỉm cười: "Như bây giờ rất tốt, đúng không?” "Vâng, vâng." Lão nhân cũng cười, khuôn mặt tràn đầy sự vui vẻ và yên bình, nàng nắm chặt tay của Điền Đường, chậm rãi nói ra từng câu, từng chữ, "Thỏa mãn rồi, cuộc sống này ta cũng đã thỏa mãn rồi, đa tạ ngươi, thật sự rất đa tạ ngươi.” Điền Đường ngửa đầu lên để nhìn trời: "Là thần nữ chiếu cố mọi người.” Lão nhân cười híp mắt,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.