Điểm giống nhau duy nhất chính là, mỗi một người sau khi đi ra khỏi phòng họp, trên mặt đều mang theo một nụ cười rất vui vẻ, Đồng thời cũng có người khẩn trương, thấp thỏm. Ứng Liên cũng là người duy nhất trong tất cả mọi người đều ngồi lại từ đầu đến cuối, thần sắc của nàng ngay từ đầu đã mờ mịt. Nhưng, sau đó là giật mình, rồi lại kiên định, cho đến khi hội nghị cuối cùng cũng đã kết thúc, nàng mới chủ động đi lên diễn thuyết, yên lặng giúp Điền Đường...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.