“Bây giờ nhớ lại, ta cảm tạ lồng sắt lúc ấy đã nhốt ta lại.” Lý Nhị Trụ nói xong, lúc ngẩng đầu lại nhìn thấy sắc mặt quái dị của hai người trước mắt, hắn bỗng dưng quay đầu lại, vừa lúc đối diện với ánh mắt Điền Đường. Chỉ trong nháy mắt, đầu Lý Nhị Trụ liền rụt lại: “Thần sứ đại nhân.” Điền Đường bật cười: “Không nghĩ tới ngươi lại hoài niệm chuyện lồng sắt lúc trước.” “Không có…không có chuyện đó, ta chỉ thuận miệng nói, thật sự không có hoài niệm lồng sắt, ngươi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.