“Chắc chắn.” Lưu Nguyên không chút do dự đáp. Bất kể là ai đi chăng nữa thì sau khi ở lại trấn Thần Linh rồi sẽ không một ai muốn trở về nữa, đương nhiên bọn họ cũng sẽ không về. “Được, vậy các ngươi đi trước soạn sửa đồ đạc các thứ đi. Không cần mang theo gì nữa, chỉ cần mang lương thực và quần áo là được, để nương đi làm vài việc.” Nói xong Lưu đại nương lặng lẽ lén đi ra khỏi cửa, ngay cả người nhà cũng không biết rốt cuộc nàng muốn làm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.