“Lý Nhị Trụ, lần này làm tốt lắm, đã bắt được Nhân Vương rồi.” “Đúng vậy, ta là ai chứ, muốn bắt đương nhiên phải bắt lớn.” Lý Nhị Trụ cười hắc hắc, “Các ngươi không thấy đâu, lúc ta mang Nhân Vương đi ta còn tận mắt thấy biểu cảm của Hạ Tùng Dương, hàm răng của hắn như muốn cắn nát vậy.” “Có thể không cắn nát sao, dù sao thì Nhân Vương ở chỗ bọn họ cũng là hoàng đế đó, làm đại tướng quân, tận mắt nhìn hoàng đế bị người ta bắt đi, rõ ràng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.