Phần thưởng là 200 lượng bạc, đại khái phần thưởng lần này so với những nhiệm vụ lần trước đều nhiều hơn đáng kể, nhiệm vụ tiêu diệt thổ phỉ cấp khó và thôn xóm đạt cấp 5 trước đó, nàng chỉ có thể nhận được 100 lượng bạc và 120 lượng bạc, phần thưởng lần này hoàn toàn nằm ngoài suy nghĩ của nàng.
Chưa kể đến miếng dán giảm đau ở phía sau, mặc dù nàng vẫn chưa biết được công dụng của nó, nhưng gia trị danh vọng mà nàng có thể nhận được sau này có thể rất cao.
Thực ra ban đầu nàng cũng không có suy nghĩ sẽ kiếm được phần thưởng từ thuốc tẩy giun, đơn giản bởi vì chuyện này đối với nàng chính là một loại chấp niệm, cùng với sự yêu thích của nàng dành cho thôn Điền gia mà chính nàng đã tự mình xây dựng, hơn nữa nàng nhận được công thức điều chế thuốc tẩy giun từ Khiên Ngưu, tất nhiên nàng cũng có thể dùng để chế tác thuốc tẩy giun, vì vậy nàng liền điều chế ra thuốc tẩy giun.
Chi phí sản xuất mỗi loại chỉ tốn khoảng ̀̀5 đồng, cộng thêm với giá trị của Khiên Ngưu, dựa theo theo nguyên tắc mà định lại giá thành, một phần thuốc tẩy giun ít nhất phải bán được khoảng 8 đồng thậm chí là 9 đồng, nàng mới có thể không lỗ vốn.
Chỉ là nàng hiểu rất rõ, hầu hết thôn dân vào thời điểm này sẽ ít chú trọng đến sức khỏe của bản thân hơn là nhà cửa cùng với ruộng đất của họ.
Cũng không phải là vì bọn họ không sợ chết, mà là thôn dân ít quan tâm đến việc "tẩy giun", chưa kể đến việc bọn họ sẽ đồng ý chi tiền để mua
Nếu thật sự là như vậy, sự tồn tại của thuốc tẩy giun cũng sẽ bị mất đi ý nghĩa.
Giá của thuốc tẩy giun cũng không quá cao, cho dù bao hết tất cả thôn dân trong thôn, cũng không tốn quá nhiều tiền, nếu so sánh tiền với các thôn dân, Điền Đường tuy do dự một lát, nhưng rồi nàng vẫn quyết định phát miễn phí cho tất cả mọi người.
Chỉ bằng cách này, những loại thuốc tẩy giun này mới có thể thực sự đi vào bụng của thôn dân và thể hiện công dụng thực sự của chúng.
Điền Đường đứng dậy rồi mặc quần áo tử tế, sau đó liền xuống lầu, mới vừa đi tới đầu cầu thang, nàng đã ngửi thấy mùi thức ăn ở dưới lầu, chỉ ngửi mùi, là có thể cảm giác được thức ăn của ngày hôm nay so với những ngày khác lại càng phong phú hơn một chút.
“Tiểu muội!” Điền Đại Nữ nghe thấy thanh âm ở dưới cầu thang, liền ngẩng đầu nhìn Điền Đường đi xuống lầu.
Điền Đường đi được một nửa, nàng nhìn thấy bữa sáng đang được đặt trên bàn, nàng đã có chút kinh ngạc: "Bữa sáng hôm nay tựa hồ phong phú hơn bình thường rất nhiều."
Trên mặt Điền Đại Nữ lộ rõ sự vui vẻ: "Hôm nay ở đại sảnh giao dịch phát thuốc cho mọi người, tất cả mọi người đều khẳng định ngươi đã đến tìm thần nữ để nói chuyện, vậy nên mới có chuyện tốt như vậy, có nhiều người đều mang đồ ăn tới, nói là muốn cảm ơn ngươi."
Điền Đường lộ ra vẻ nghi hoặc.
Chuyện thôn Điền gia được thần nữ che chở ở trong thôn, từ lâu đã thành chuyện mà ai cũng biết, lúc trước bất kể là xây dựng nhà cửa ở trong thôn, hay là đường xá, các thôn dân đều sẽ đặt công lao này ở chỗ thần nữ.
Mặc dù Điền Đường có thân phận là thần sứ, nhưng sự tồn tại cũng chỉ giống với một linh vật, mọi người sẽ tôn kính nàng, nhưng sẽ không bao giờ đặt nàng ngang cùng với thần nữ, lại càng không cần phải đem những thần tích ngoài kia mà đặt trên người nàng.
Điền Đại Nữ nhìn thấy Điền Đường vẫn tỏ ra nghi hoặc, liền biết nàng đang suy nghĩ cái gì, nàng đã chủ động giải thích: "Tiểu muội ngươi quên rồi sao? Vài ngày trước, nữ nhi của Tú Tú tỷ cảm thấy bụng không thoải mái, ngươi đã cho nàng uống thuốc, còn nói là bởi vì trong bụng nàng có giun, chỉ cần đuổi được giun là có thể khỏe lại rồi."
Sau khi nghe Điền Đại Nữ nói như vậy, Điền Đường cũng đã nhớ lại và xác nhận thực sự có chuyện như vậy.