“Vậy tại sao ngươi lại sợ nhập học như vậy hả?” Tô mẫu nhìn Tô Tu Vĩnh, trong mắt đều là sự thương tiếc, "Mấy năm nay ngươi càng lúc càng lớn, nương cũng quên mất khi còn bé ngươi cũng là hài tử nghịch ngợm thích gây sự, nếu là ngươi trước kia, nhất định sẽ không vì chút chuyện nhỏ này mà sợ đầu sợ đuôi.” Tô Tu Vĩnh bỗng dưng ngẩng đầu lên. Tô mẫu nở nụ cười nói: "Ngươi đang sợ cái gì, sợ người ta nói ngươi rõ ràng đã là phu tử rồi, sao...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.