Đối với công ty Phong Đầu, Trình Thanh Thông không hiểu nhiều, nhưng ở trong những tư liệu của Tần Dĩ Nam, cô lại nhìn thấy một cái tên mà mình quen thuộc.
Kim Trạch.
Lúc trước, lúc cô đi làm ở xí nghiệp Tô thị, đã từng quen biết với anh ta, còn xem như quen thuộc với nhau.
Thẳng đến khi ngoài cửa truyền tới tiếng của mẹ Trình, Trình Thanh Thông mới nhanh chóng để phần văn kiện về Kim Trạch kia xuống, đi ra cửa phòng sách.
Bởi vì vội vàng, Trình Thanh Thông không cẩn thận đánh rơi một túi văn kiện trên bàn sách.
Túi văn kiện không có đóng kín miệng, tài liệu bên trong rơi ra, lúc Trình Thanh Thông ngồi xổm người xuống nhặt từng cái lên, mới biết, đó đâu phải là tư liệu, mà là giấy chứng nhận bất động sản và bảng giá của bất động sản.
“Tiền không có thì có thể kiếm lại, không có gì ghê gớm... Về phần khoản vay ngân hàng, tôi sẽ nghĩ biện pháp khác... Không phải còn có nhà và xe sao?”
Những câu Tần Dĩ Nam gọi điện thoại nói vào tối hôm qua, chợt bay vào trong tai Trình Thanh Thông, tay nắm văn kiện của cô bỗng dưng liền run một chút.
Tần Dĩ Nam đây là ý tứ đã chuẩn bị muốn liên lạc với môi giới, bán căn nhà đi sao?
Trình Thanh Thông lần lượt lật xem nhưng tư liệu kia một lần, cô và Tần Dĩ Nam từng làm vợ chồng một năm, ban đầu khi Tần Dĩ Nam kết hôn với cô, tuy rằng không phải bởi vì tình yêu, nhưng cũng vẫn thẳng thắn một năm một mười tài sản của anh với cô, lúc đó anh còn biểu thị có thể điền tên cô ở trên chứng nhận bất động sản kia, lúc đó cô vốn hổ thẹn bởi vì lừa gạt anh, đâu còn dám dính đến tài sản của anh, cho nên mãnh liệt cự tuyệt, tính khí anh ôn hòa, cũng không có ép buộc cô, sau đó liền cho cô một tấm chi phiếu.
Dưới danh nghĩa của anh có ba căn hộ, danh nghĩa cha mẹ có hai căn, tổng cộng là năm căn... Lại có thể viết tất cả ở trong những tài liệu này... Cho nên anh không đơn thuần là tính toán bán căn nhà của mình, đến chỗ ở của cha mẹ cũng muốn cùng bán luôn sao? Cũng đúng, xuất hiện chuyện lớn như vậy, cha mẹ anh chỉ có một đứa con là sao, sao có thể không phân ưu thay anh?
Tối hôm qua cô còn đang suy nghĩ, nếu kéo không được đầu tư, anh phải đối mặt là cục diện táng gia bại sản, không nghĩ tới hôm nay cô liền nhìn đến một màn như vậy...
Bởi vì sốt ruột bán ra, cho nên giá cả căn nhà thấp hơn giá thị trường rất nhiều, năm căn hộ tự nhiên cũng là một khoản tiền rất lớn, chỉ là vẫn còn cách khoản vay ngân hàng một chút chênh lệch...
Những chênh lệch kia... Sợ là Tần Dĩ Nam làm cả đời, cũng đều khó còn khởi nghiệp lại được... Có lẽ bởi vì sau khi anh chậm chạp không trả được khoản vay, sẽ còn phải đối mặt với xử phạt trách nhiệm hình sự.
“Thanh Thông? Thanh Thông?”
Mẹ Trình tỉnh lại, đoán chừng là đi phòng ngủ chính, không nhìn thấy cô ở đó, liền gọi tên cô.
Trình Thanh Thông “dạ” một tiếng, nhét những bất động sản kia vào lại bên trong túi văn kiện, đặt ở trên bàn sách, trước khi cô rời đi, nhịn không được nghiêng đầu, nhìn thoáng qua những tư liệu công ty Phong Đầu kia.
-
Ban ngày Trình Thanh Thông thật sự là cố gắng chống đỡ tinh thần, theo mẹ đi dạo Di Hòa viên.
Đi ra từ Di Hòa viên, chỉ mới ba giờ chiều, Trình Thanh Thông thật sự không có tâm tư gì lưu lại ở bên ngoài, nói dối cô có chút không thoải mái, cùng mẹ Trình trở về nhà.
Trên đường về nhà, Trình Thanh Thông từng cầm lấy điện thoại di động nhiều lần, mỗi lần đều là nhìn chằm chằm tên “Kim Trạch” một lúc lâu, sau đó liền nhét điện thoại di động vào trong túi xách.
Xe taxi ngừng ở cửa tiểu khu Tần Dĩ Nam, lúc Trình Thanh Thông và mẹ Trình cùng đi thang máy lên lầu, Trình Thanh Thông lại lấy điện thoại di động ra một lần nữa.