Mục lục
Nói Yêu Em 99 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh hít sâu một hơi, cũng chìm vào trong nước theo, hồ nước có chút bẩn, ảnh hưởng thị lực nghiêm trọng, anh bơi tới gần vị trí cô khoảng hai mươi mét, cuối cùng thấy toàn thân cô vô lực chìm nổi trôi giạt ở trong nước.



Anh nhanh chóng xông lên trước, kéo hông cô lại, sau đó nổi lên mặt nước, anh thở ra một hơi, mở miệng gọi tên cô, cô nhắm mắt lại, thân thể mềm nhũn tựa vào trên vai của anh, không có chút phản ứng.



Anh không dám ở lại trong nước quá lâu, ôm eo cô, mang cô bơi đến gần bên bờ.



Anh đẩy cô lên bờ trước, rồi mới tự mình trèo lên, anh bơi ở trong nước lâu như vậy, cả người có chút mệt lả, anh cũng không dám chậm trễ chút nào, nhanh chóng đặt thân thể không hề có sức sống của cô ở trên bãi cỏ khô héo bên bờ, đưa tay ra, dùng sức đè bụng cô nhiều lần, mãi cho đến khi miệng cô phun nước ra, anh mới ngừng lại, sau đó ôm nửa trên người cô vào trong lòng, vỗ khuôn mặt của cô, gọi tên “Đình Đình” của cô nhiều lần, thấy cô vẫn không có phản ứng, liền thuận tay dọ thám một chút hơi thở của cô, lại đặt cô ở trên mặt đất một lần nữa, sau đó dùng sức hít sâu một hơi, nghẹn ở trong miệng, cúi đầu, dán lên miệng cô, chuyển từng chút khí vào trong cơ thể cô.



-



Trái tim Tống Thanh Xuân bắt đầu nhảy lên từng chút một, ý thức cũng dần dần hồi phục lại, khi thần trí của cô có chút tỉnh táo, cô cảm giác được đầu tiên chính là trên môi mình giống như dán vật gì đó, mềm mại và lạnh buốt.



Cô còn chưa nhận ra được đó là cái gì, vật dán trên môi liền đột nhiên rời đi, mi tâm cô khẽ động một chút, sau đó lại cảm thấy được vật kia bao trùm lên lần nữa.



Lại không giống như vừa rồi, lần này lại nhiều thêm một loại cảm giác kích thích tê tê dại dại.



Vật gì vậy nha?



Môi cô nhẹ nhàng động một chút, nhịn không được liền thò đầu lưỡi ra, liếm lên...

Loại cảm giác kích thích tê dại kia càng thêm rõ ràng thấu xương, thuận theo đầu lưỡi của cô, nhanh chóng truyền khắp toàn thân cô.



Cô rõ ràng cảm giác được, đầu lưỡi của mình chạm đến cái gì đó mềm mại, từ hơi lạnh bắt đầu trở nên âm ấm.



Kỳ quái... Vật gì sẽ tự động ấm lên?



Tống Thanh Xuân chịu không được quấy nhiễu của thứ mềm mại kia, lại chạm mấy cái, sau đó đầu lưỡi liền dọ thám được một khe hở, hóa ra vật mềm mại này đã tách ra...



Đầu lưỡi cô tạm dừng một lúc, mang theo vài phần hiếu kỳ, liền cẩn thận dè dặt duỗi vào trong khe hở đó từng chút, độ ấm bên trong càng cao, đầu lưỡi của cô chạm đến hai hàng cứng rắn gì đó đầu tiên, không cẩn thận quét qua một lần, mang theo một trận cảm giác tê ngứa, cô nhịn không được tham luyến quét thêm mấy lần, sau đó cũng cảm giác được độ ấm xung quanh đầu lưỡi càng lúc càng nóng, đến cuối cùng, nóng kinh người, khiến cho đầu lưỡi của cô liền bắt đầu phát run theo, không cẩn thận liền đụng tới một vật trơn trượt gì đó, cô giống như giật điện, toàn thân đều giật mình một cái, sau đó cô liền mơ hồ nghe thấy một tiếng kêu rên ở trong trạng thái nửa tỉnh nửa mơ.



Sao vật mềm mại này còn sẽ phát ra âm thanh?



Tống Thanh Xuân bị cả kinh, theo bản năng muốn rút đầu lưỡi trở về, kết quả đầu lưỡi của cô chỉ là vừa mới rời khỏi một tấc nhỏ, liền bị cô đụng tới một vật trơn trượt dây dưa quấn quanh thật chặt



Một loại cảm giác kích thích kỳ lạ khác, trong nháy mắt thổi quét toàn thân cô, khiến đầu óc cô trống rỗng.



Cô không biết vật ẩm nóng trơn trượt đó quấn quýt dây dưa đầu lưỡi của cô bao lâu, lực đạo mới chậm lại, cô chỉ là cảm thấy đầu lưỡi vừa xót vừa tê, theo bản năng rút về trong miệng mình, kết quả môi răng của cô còn chưa khép lại, thứ âm ấm kia liền theo đầu lưỡi của cô, tiến vào trong miệng cô, lại lần nữa hung hăng cuốn lấy cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK