Mục lục
Nói Yêu Em 99 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: May



Cô duỗi lung tung về phía trên bàn bên cạnh, tùy tiện nắm một thứ, đập mạnh lên đầu Dương Minh Tinh.



Theo tiếng kêu đau đớn vang lên bên tai, Tống Thanh Xuân rõ ràng cảm giác được lực đạo Dương Minh Tinh kiềm chế mình nhỏ đi rất nhiều.



Cầu sinh theo bản năng khiến cho phản ứng của cô đặc biệt nhanh nhẹn, cô gần như là không có quá nhiều suy nghĩ, tay liền đột nhiên nâng lên, cố sức đẩy Dương Minh Tinh từ trên người mình ra.



Dương Minh Tinh chỉ lo đau đớn trên đầu, không có phòng bị Tống Thanh Xuân, bị Tống Thanh Xuân vừa đẩy như vậy, lại lăn thẳng tắp từ trên ghế sofa xuống, phần lưng đập lên mặt bàn đá cẩm thạch, đau đến anh hít vào một hơi, trong miệng liền mắng ra một câu thô tục.



Tống Thanh Xuân hoàn toàn không dám có quá nhiều do dự, trong khoảnh khắc bản thân vừa rời khỏi từ trên người Dương Minh Tinh, cả người liền theo bản năng bò xuống từ trên ghế sofa.



Cô nắm túi bên cạnh, nghĩ cũng không nghĩ liền xoay người, chạy về phía cửa.



Cô chạy trốn quá vội vàng, không chú ý đường dưới chân, giày cao gót giẫm lên phần chân Dương Minh Tinh, theo một tiếng la thảm thiết phát ra từ người đàn ông, bước chân của Tống Thanh Xuân cũng lảo đảo theo một chút, may mà cô đúng lúc chống đỡ mặt bàn, không có ngã nhào xuống đất.



Cô không có thời gian để ý đau đớn trên cổ chân, liền phóng qua chân của Dương Minh Tinh, nghiêng ngả lảo đảo chạy tới ngưỡng cửa, chỉ là cô còn chưa đi được hai bước, túi xách liền bị Dương Minh Tinh đưa tay ra kéo lấy một cái, dùng sức kéo ra sau một cái, cả người Tống Thanh Xuân liền té lăn trên đất.

Thể xác đụng phải mặt đất cứng rắn, Tống Thanh Xuân đau đến mức đầu choáng váng một trận, cô cảm giác được Dương Minh Tinh ngồi dậy, cô sợ hắn lại kiềm chế được cô lần nữa, dứt khoát trực tiếp ngay cả túi xách cũng không cần, buông túi xách ra, liền nhịn thân thể đau đớn, chống đất lung la lung lay bò dậy.



Thân thể Tống Thanh Xuân vừa đứng vững, cổ chân liền bị người đột nhiên bắt lấy, cô thét lên một tiếng, cả người lại ngã nằm sấp trên mặt đất.



Theo sau, cả người cô liền bị Dương Minh Tinh nắm cổ chân, kéo ra sau.



Lúc Dương Minh Tinh nhìn thấy hình Tống Thanh Xuân, đã có chút rục rịch ngóc đầu dậy với cô, cho nên mới sẽ sảng khoái đáp ứng yêu cầu của Đường Noãn.



Chờ đến đêm nay gặp người thật, hắn mới phát hiện cô còn muốn mê người hơn trong hình rất nhiều, cho nên sau khi hắn tiến vào phòng bao, không có gấp hạ thủ với cô, mà là dằn tính khí theo cô làm bộ làm tịch phỏng vấn một lát.



Hắn đúng là chơi qua không ít phụ nữ, tuy rằng cũng từng dùng một chút thủ đoạn không thể để người biết, nhưng đại đa số phụ nữ, hắn đều dựa vào bối cảnh và tướng mạo của mình để dụ đến tay, theo rượu uống càng ngày càng nhiều, cổ xúc động trong cơ thể kia liền càng lúc càng không khống chế được, cho nên hắn liền dán về phía cô, muốn dựa vào bản lĩnh thật sự, thăm dò xem cô có thể nghe theo hắn hay không.



Ai nghĩ đến, cô gái có diện mạo ôn nhi xinh đẹp này, trong xương lại cso quật cường như vậy, thậm chí còn động thủ với anh...



Dương Minh Tinh lau giọt nước lăn trên trán xuống một chút, nhìn thấy là máu, ánh mắt bỗng chốc liền trở nên hung ác lên, trực tiếp lật người Tống Thanh Xuân sắp bị mình cứng rắn kéo đến trước mặt một cái, hoàn toàn không thương hương tiếc ngọc và ôn tồn lúc ban đầu, gọn gàng dứt khoát giằng xé quần áo của cô, vừa cúi đầu, gặm cắn da thịt của cô.



Theo âm thanh vải rách truyền đến, Tống Thanh Xuân cảm giác được cổ áo chợt lạnh, cô hoảng sợ giơ tay lên bảo vệ trước ngực, giống như là phản xạ có điều kiện, giơ tay lên, liền tát lên trên mặt Dương Minh Tinh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK