Mục lục
Nói Yêu Em 99 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: May



Vào lúc Tô Chi Niệm rời đi, Trình Thanh Thông đã nói qua một tiếng với tài xế trong xe.



Tài xế nhìn thấy Tô Chi Niệm, lập tức đi tới đối diện: “Tô tiên sinh.”



Tô Chi Niệm cúi người, tiếp tục ho khan một hồi lâu, mới ngẩng đầu lên.



Người đàn ông dưới đèn đường, dung nhan tuấn mỹ đến rối tinh rối mù, nhưng đáy mắt của anh lại lóe ra ánh sáng đỏ bừng.



Tài xế bị bộ dạng này của Tô Chi Niệm dọa đến lui về sau một bước, qua một lát, mới cẩn thận dè dặt mở miệng, hỏi: “Tô tiên sinh, ngài vẫn ổn chứ?”



Sao đêm nay có nhiều người hỏi anh vẫn ổn không như vậy?



Tô Chi Niệm bỗng dưng liền cười ra tiếng, anh trước ném hộp thuốc trong tay cho tài xế, sau đó đưa tay về phía ông ta, nói: “Chìa khóa xe.”



...



Tô Chi Niệm không biết mình muốn đi nơi nào, cứ tùy ý lái xe như vậy, lái lung tung quanh đường phố thành Bắc Kinh.



Đường phố vào tám giờ tối, giao thông vẫn có chút kẹt cứng, anh ngồi ở trong xe, hoặc là buồn bực luôn ấn còi, hoặc là chờ đến khi có thể đi, bị người khác ấn còi thúc giục.



Bóng đêm dần dần sâu, xe trên đường phố càng ngày càng ít, tốc độ xe của Tô Chi Niệm càng lúc càng nhanh, anh vòng quanh lái từ Nhị Hoàn Bắc Kinh đến Ngũ Hoàn, lại từ Ngũ Hoàn lái về Nhị Hoàn, lúc dầu trong xe đã sắp hao hết, anh mới lái khỏi đường cao tốc.



Tô Chi Niệm lái xe lung tung không có mục đích ở trên đường phụ, tùy tiện tìm một trạm xăng dầu.



Thêm dầu xong, Tô Chi Niệm lái xe vừa chạy lên đường phụ, còn chưa kịp vào đường cao tốc, liền nhìn thấy trên màn hình tòa nhà trước mặt, đang phát lại tin tức ban ngày.

“Chào mọi người, tôi là người dẫn chương trình của đài TW, Tống Thanh Xuân.” Tống Thanh Xuân mặc vào trang phục nghề nghiệp, trí thức tao nhã, mặt mỉm cười đang làm tự giới thiệu.



Tô Chi Niệm bất giác liền giẫm ga, xuyên qua kính chắn gió, ngửa đầu, nhìn chằm chằm Tống Thanh Xuân ở trên màn hình cao cao, thất thần đi.



Lúc trước, khi Tống Thanh Xuân ở biệt thự của anh, có một lần không biết xảy ra chuyện gì, cô liền tán gẫu với anh về mộng tưởng nghề nghiệp của cô.



Cô rất kiêu ngạo lại rất tự luyến gặm quả táo, nói với anh, nếu như cô làm nữ dẫn chương trình, tuyệt đối là nữ dẫn chương trình xinh đẹp nhất ưu nhã nhất toàn thế giới.



Nói xong cô còn tiến đầu tới, hỏi một câu: “Đúng không?”



Lúc đó, anh bưng một tách trà, một thân tao nhã đang ngồi uống trà ở một bên, nghe được câu nói này của cô, anh hơi nghiêng đầu, nhìn thoáng qua tư thế ngồi rất không có hình tượng, rất không tao nhã gác một chân lên bàn trà của cô, khóe miệng giật giật, sau đó rủ lông mi, nhìn chằm chằm lá trà nở ra trong tách trà, che giấu lương tâm, phối hợp “ừ” một tiếng.



Bây giờ đây, cuối cùng cô đã được như nguyện làm một nữ dẫn chương trình cô muốn nhất... Anh cũng nhìn thấy bộ dạng làm người dẫn chương trình của cô, thật như cô nói, tao nhã hào phóng, xinh đẹp đoan trang.



Nhưng mà, cô xinh đẹp như vậy, làm người ta kinh diễm như vậy, lại sắp trở thành Tần phu nhân...



Anh không có cách gì ở cùng một chỗ với cô, anh cũng biết cô không thể chờ anh cả đời, sớm muộn gì thì cô cũng phải lập gia đình.



Nhưng anh không nghĩ tới, sau khi anh và cô đứt duyên phận, chỉ mới ba tháng, liền nghe được tin tức hôn sự của cô.



Tuy rằng ngày kết hôn còn chưa xác định, nhưng, từ ý tứ lộ ra ở trong lời nói của Tống Mạnh Hoa vào đêm nay, sợ là hôn sự của cô và Tần Dĩ Nam đã chắc tám, chín phần rồi.



Lồng ngực Tô Chi Niệm đột nhiên cứng lại, đau đến mức anh hít vào một hơi.



Tần Dĩ Nam đối với cô rất tốt, Tần Dĩ Nam tuấn tú lịch sự, gần đây Tần Dĩ Nam thăng tiến rất tốt trên công việc, Tần Dĩ Nam tiếp quản Tống thị, nhất định cũng có thể làm được rất tốt...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK