Phần tài liệu kia, ở ngay trên mặt bàn, lúc Trình Thanh Thông cầm lên, lơ đãng quét đến vật bị đè phía dưới, sắc mặt trắng xanh.
Đó là một phong “Thư xin từ chức”.
Dù là Trình Thanh Thông không có mở phong thư ra, xem nội dung bên trong, nhưng bốn chữ trên phong thư, đủ cho cô biết, đây là Tô Chi Niệm viết.
Xí nghiệp Tô thị là do một tay anh sáng lập, bây giờ đây anh lại viết thư từ chức... Đây là nói anh muốn từ chức vị CEO này với hội đồng cổ đông, chỉ giữ lại cổ phần xí nghiệp Tô thị, từ nay về sau lùi về tuyến hai?
Xí nghiệp Tô thị được anh dẫn dắt, phát triển hết sức xuất sắc, vì sao anh đột nhiên muốn lựa chọn buông tay?
Đầu ngón tay nắm tấm vé máy bay kia của Trình Thanh Thông bắt đầu không khống chế được run rẩy lên, qua một hồi lâu, cô giống như hiểu rõ chuyện gì, nhanh chóng cầm điện thoại cố định trên bàn của Tô Chi Niệm lên, liền gọi cho công ty hàng không một cú điện thoại.
Hàng năm Trình Thanh Thông giúp Tô Chi Niệm đặt khách sạn và vé máy bay, cho nên biết số chứng minh thư của anh, sau khi cô được công ty hàng không tư vấn mới biết được, Tô Chi Niệm chỉ đặt chuyến bay đi, cũng không có đặt chuyến bay trở về.
Hành trình của anh luôn được sắp xếp trước, cho nên mỗi lần đi công tác, đều sẽ cùng đặt chuyến bay đi và trở về, nhưng lần này lại chỉ có đi... Còn có, đang yên lành anh lại viết “thư xin từ chức” làm gì...
Trình Thanh Thông bỗng nhiên nghĩ đến cảnh tượng ngày thứ bảy đó, Tô Chi Niệm nhờ cô đi đưa quà kết hôn và bao lì xì cho Tống Thanh Xuân...
Chẳng lẽ, anh đây là chuẩn bị, vừa đi liền không trở lại nữa?
Thẳng đến lúc này, Trình Thanh Thông mới biết, hóa ra nhìn từ bên ngoài, người đàn ông đó tồn tại ưu tú giống như là thần tiên, thật ra từ trong xương, cũng có một mặt sợ hãi.
Bắt đầu từ ngày anh biết Tống tiểu thư muốn kết hôn, biểu hiện rất bình tĩnh lãnh đạm, mặc kệ nói chuyện hôn sự của cô ấy với ai, đều là loại ngữ khí lãnh đạm kia, giống như tin tức Tống tiểu thư kết hôn không có chút liên quan gì với anh.
Lúc đó, thoạt nhìn biểu hiện của anh rất tự nhiên, giống như là không để ý, nhưng trên thực tế, đáy lòng của anh vẫn để ý hơn ai khác.
Thay vì nói anh là đang bày ra một biểu hiện giả dối mê hoặc chúng sinh, không bằng nói anh là đang mê hoặc chính anh.
Anh cho rằng như thế, anh liền có thể không khổ sở, nhưng cuối cùng, mặc kệ anh mê hoặc chính mình như thế nào, anh vẫn luôn không có dũng khí trơ mắt nhìn Tống tiểu thư lấy chồng, cho nên anh liền giống như là một lính đào ngũ, vứt bỏ áo giáp, lâm trận bỏ chạy...
Điện thoại di động trên bàn lại vang lên, là Tô Chi Niệm gọi tới, hỏi Trình Thanh Thông có tìm được văn kiện không?
Trình Thanh Thông bình ổn cảm xúc, đáp lời: “Tìm được rồi.”
Sau khi cúp điện thoại, lúc cô cầm lấy văn kiện rời khỏi công ty, thuận tiện mang theo phong “thư xin từ chức” và vé máy bay của Tô Chi Niệm.
Đến chỗ hội sở Tô Chi Niệm đang ở, Trình Thanh Thông rất dễ dàng liền tìm được anh, anh vẫn là bộ dáng tự phụ thanh nhã kia, hơi thở toát ra từ toàn thân anh, nói với mọi người cường đại và năng lực của anh, hoàn toàn không nhìn ra một chút nhát gan và yếu đuối của anh.
Tô Chi Niệm cầm lấy văn kiện, liền theo nề nếp tiếp tục bàn chính sự với người ở bên trong.
http://truyencuat
ui.net/ Trình Thanh Thông không quấy rầy Tô Chi Niệm, lặng yên không một tiếng động giúp anh đóng cửa.
Mãi cho đến ba giờ rưỡi chiều, Tô Chi Niệm mới đi ra từ trong hội sở, lúc anh cầm lấy chìa khóa xe đi tới xe của mình, nhìn thấy Trình Thanh Thông đứng ở bên cạnh xe mình, biểu tình bỗng chốc hơi ngây ngẩn một chút, liền ngừng bước chân, ngữ khí rất nhạt hỏi: “Sao cô không về công ty?”