Trì Tá Tú Tàng tới ngày 02 tháng 06 ở Bắc Kinh mới biết được tin tức này, đây là tin dữ thứ hai mà hắn nhận được trong tháng.
Bị ảnh hưởng tin tức nội bộ Trung Hải Du khả năng có phát hiện trọng đải ở ngoài khơi Bột Hải, trước đó Mitsui thông qua nhiều con đường gây áp lực lên kế hoạch lên TTCK của Trung Hải Du có tác dụng khá hữu hạn.
Thế cũng đành đi, Trì Tá Tú Tàng không phải kẻ theo chủ nghĩa quân phiệt đơn thuần, cứ nhất định phải áp chế sự quật khởi của Trung Quốc. Thẩm thấu kinh tế mới là trào lưu chủ đạo của Mitsui, nhưng cứ mỗi lần nhớ tới cái buổi sáng Lý Hinh Dư y phục xộc xệch ở cùng một phòng với Trương Khác, hắn lại không kìm chế được giận dữ.
"Rầm!" Trì Tá Tú Tàng đấm mạnh xuống bàn, chén trả chấn đồng rơi xuống thảm, nước bắn khắp nơi, hắn cũng chẳng có tâm tình dọn dẹp.
Khi hắn phí hết tâm tư nâng đỡ Khoa Vương muốn áp chế sản nghiệp điện tử tiêu dung của Cẩm Hồ thì Cẩm Hổ lại nổi lên ở lĩnh vực sắt thép, cửa cảng. Hiện lại còn muốn vươn tay vào tài nguyên đầu nguồn, hơn nữa tung liền một lúc 1.5 tỷ USD. Hắn cũng đã biết thương vụ Cẩm Hồ là nhà đầu tư ngầm lớn nhất của Trung Hải Du.
Từ thập niên 60 Mitsui đã liên hợp Mitsubishi, Itouchu tới Tây Úc tiến hành bố cục sản nghiệp quặng sắt, không ngờ Cẩm Hồ muốn đoạt miếng ăn trong miệng Mitsui.
Cẩm Hồ hiện đã không còn yếu đuối mong manh như một năm trước nữa rồi.
Trì Tá Tú Tàng nhíu chặt mày, áp chế Cẩm Hồ đã không nằm trong phạm vi năng lực của hắn nữa, chức quyền của hắn chỉ giới hạn trong Trung Quốc, vậy hẳn tổng bộ phải coi trọng đúng mức.
Hắn nhìn tờ giấy trên bàn, cân nhắc phải viết báo cáo giao cho tổng bộ thế nào.
Ngày 2 tháng 6 Lý Tại Thù ở Kiến Nghiệp, hắn còn đặc biệt chạy tới thư viện Ái Đạt nằm giữa Đh Đông Hải và Học viện Âm nhạc.
Tốc độ xây dựng rất nhanh, từ lúc tin tức đưa ra chưa được mấy tháng kiến trúc sau tầng đã dựng lên trước mắt, Lý Tại thù còn nhớ trước đây nơi này là nhà dân đơn sơ, đường đi lồi lõm, không ngờ trong thời gian ngắn đã đổi mới hoàn toàn.
Từ vị trí này, hắn chỉ có thể nhìn thấy bên trong thư viện đang tiến hành trang hoàng khẩn trương, không thể vô duyên vô cớ đi vào được.
Ái Đạt quyên tặng thư viện này khiến có được danh dự rất cao, ban ngành tuyên truyền tựa hồ cũng vui lòng tuyên truyền quy mô lớn hành vi quyên tặng vì sự nghiệp văn hóa của Ái Đạt.
Đối với Lý Tại Thù mà nói, hắn quan tâm tới việc cạnh tranh với Ái Đạt ở thị trường sản phẩm điện tử tiêu dùng hơn, còn hành động của Cẩm Hồ ở Tây Úc, đó là vấn đề đau đầu của kẻ khác.
Trong đó Lý Tại Thù càng quan tâm tới tin tức Côn Đằng Online hôm nay sẽ lên sàn giao dịch chứng khoán Nasdaq, dù sao quỹ sáng nghiệp Vườn Sồi là nhà đầu tư chủ yếu của Côn Đằng Online, tức là Cẩm Hồ có thể kiếm thêm được nhiều tiền dùng để phát triển sản nghiệp điện tử.
Côn Đằng Online lần này công khai phát hành 750 vạn cổ phiếu mới trên sàn giao dịch Nasdaq, giá phát hành công khai là 34 USD, kiếm được hơn 25 triệu USD.
Lý Tại Thù nhìn đồng hồ hiện giờ mới là 4 giờ chiều giờ Bắc Kinh, cách thời gian sàn giao dịch chứng khoán Nasdaq mở cửa còn sớm, thầm nghĩ hiện cao tầng Cẩm Hồ hiện đang tụ tập ở Mỹ chúc mừng sự thành công của Côn Đằng Online. Có điều trong tin tức công khai chỉ có Tô Tân Đông, Triệu Tử Lâm dẫn đoàn cùng giới truyền thông TQ sang Mỹ, không nghe thấy nói còn cao tầng nào nữa.
Nghĩ cũng phải, cho dù làn sóng công nghệ vẫn tiếp tục cuộn trào, đợi kỳ cấm bán 6 tháng qua đi, giá cổ phiếu của Côn Đằng Online có tăng lên gấp đôi thì với quy mô của Cẩm Hồ hiện nay cũng chẳng cần quá kích động.
Lý Tại Thù thu lại tâm tư định chui vào xe về khách sạn, Lý Hinh Dư kiếm cớ có tiết học không muốn gặp hắn, hắn cũng không biết giữa Lý Hinh Dư và Trương Khác đã phát triển tới mức nào, thi thoảng tìm kiếm hoan lạc, hay là cam tâm tình nguyện làm một nữ nhân đứng sau lưng Trương Khác. Chuyện này để truyền ra đúng là xỉ nhục của gia tộc, nhưng nếu có thể khiến Trì Tá Tú Tàng thù hận Cẩm Hồ, hắn thấy cũng đáng, nên quyết định che dấu gia tộc.
Vừa mới vào xe đóng cửa lại thì Lý Tại Thù thấy một chiếc Mercedes phóng qua, Lý Tại Thù bảo lái xe chờ một chút, chiếc Mercedes đỗ trước thư viện, Trương Khác đi ra từ trong xe, Lý Tại Thù hơi ngẩn ra:" Y về nước từ khi nào vậy?"
Trương Khác không nhìn thấy Lý Tại Thù, y vừa mới từ Hong Kong bay về, Diệp Kiến Bân ở lại Hong Kong theo dõi chuyện Trung Hải Du, Địch Đan Thanh theo y về.
Địch Đan Thanh không được nhàn nhã đi xem tiến độ thư viện như Trương Khác, cô phải chuẩn bị để tới Perth chủ trì đại cục.
Công tác ở Kiến Nghiệp phải bàn giao cho Diệp Tiểu Đồng, còn phải rút tinh anh từ các công ty của Cẩm Hồ lập thành đội ngũ trú tại Perth, còn phải tiếp xúc với các quan viên cục công nghiệp, Cẩm Hồ muốn khuếch trương tới sản nghiệp khoáng sản hải ngoại, không thể thiếu sự ủng hộ của hệ thống luyện kim trong nước.
Bị hạn chế bởi chính sách trong nước, Cẩm Hồ không thể dẫn đại quân tiến vào sản nghiệp tài nguyên cơ sở, nhưng khuếch trương ở hải ngoại thì không bị hạn chế.
Trương Khác nheo mắt nhìn mặt trời đằng xa, lần này rời Kiến Nghiệp gần 1 tháng, nhưng chẳng biết ở lại được bao lâu, nhìn tốc độ xây dựng này, đêm vào sử dụng chắc không thành vấn đề.
Địch Đan Thanh sắp đi Perth, Tôn Tĩnh Mông cũng du học ở Singapore, Trương Khác buồn bã đi vào ngõ Học Phủ, Kiến Nghiệp náo nhiệt sắp trở nên trống vắng mất rồi, vừa rẽ vào ngõ thì nhận được điện thoại của Diệp Kiến Bân.
- Mới chia tay có bốn tiếng mà anh đã nhớ tôi rồi à? Trương Khác đùa:
- Ai rảnh rang mà nhớ tới cậu. Diệp Kiến Bân nói: - Tôi vừa mới gặp Lưu Thành Vệ, vấn đề mỏ dầu Tân Dương có kẻ phản bội, người phụ trách công ty thăm dò phía TQ bị Tiêu Khang Ân kéo xuống bùn, hiện bị song quy rồi. Nhưng ủy ban thương mại và Trung Hải Du không định trở mặt với Tiêu Khang Ân, chuyện chỉ xử lý nội bộ, có điều sẽ lợi dụng việc này để khiến Tiêu Khang Ân phải nhượng bộ trong việc hợp tác với phía TQ.
Trương Khác "ừm" một tiếng, chuyện này bóc trần ra, Tiêu Khang Ân chẳng bị Mỹ trừng phạt, Trung Hải Du cũng chẳng có lợi gì, xử lý nội bộ là được, chỉ cần không tha cho kẻ phản bội kia.
Vừa đi vừa nói chuyện với Diệp Kiến Bân tới cửa 1978 rồi, Trương Khác thò đầu nhìn vào trong, không thấy bóng dáng Tôn Tĩnh Mông đâu:" Cô bé này thật quá đáng, không nói một lời đã lập kế hoạch đi Singapore du học rồi."
- Lại lâu rồi mới gặp. Hà Huyền đứng sau quầy bar, thấy Trương Khác thập thỏ bên ngoài, lên tiếng chào: - Anh tới tìm vị giai nhân nào thế?
- Lâu lắm không gặp sao? Trương Khác làm điệu bộ bất ngờ: - Cảm giác như mới gặp cô hôm qua.
Hà Huyền biết đấu khẩu với Trương Khác chỉ có thiệt, nhoẻn miệng cười hỏi y tới gì.
Trương Khác đương nhiên chẳng ngồi uống rượu một mình lúc hoàng hôn, bảo Hà Huyền pha cho cốc cà phê, thời gian này trong 1978 không có mấy người, Trương Khác ngồi ở quầy bar tán gẫu với Hà Huyền, uống hết cốc cà phê định lấy cốc nữa thì Tôn Tĩnh Mông đi vào.
- Quyết định đi rồi à? Trương Khác lấy một cái cốc, chia nửa số cà phê trong cốc của mình đưa cho Tôn Tĩnh Mông.
- Ừ. Tôn Tĩnh Mông gật đầu: - Thực ra trước khi tới Kiến Nghiệp học tôi đã quyết định tới Singapore học vũ đạo, bốn năm trước không đi được, theo chị tôi tới Kiến Nghiệp, giờ già rồi tới Singapore không học vũ đạo được nữa, học ít cái gì đó đi giúp chị tôi, tôi chẳng muốn làm sâu lười cả đời.