Ở nhà hàng náo nhiệt ăn uống cười đùa mà đám Thời Học Bân, Đổng Dược Hoa vẫn chê chưa đủ, kiến nghị đi hát, Mông Nhạc và Tịch Nhược Lâm hiếm khi về được, Trương Khác cũng bỏ thời gian ra tiếp bọn họ, theo cùng tới Thịnh Thế Niên Hoa.
Thịnh Thanh gần đây bám sát ở Thượng Hải, muốn mở cùng lúc hai KTV ở đó, rất ít khi về Kiến Nghiệp, đám Trương Khác tới Thịnh Thế Niên Hoa, đại sảnh còn có nhóm thanh niên xếp hàng đợi phòng bào, Đỗ Phi gọi giám đốc ra, bảo ông ta lén lút an bài cho phòng bao xa hoa.
Mọi người đều quây quần ca hát, Trương Khác và Đỗ Phi, Mông Nhạc chui vào góc nói chuyện.
Đỗ Phi mở đầu trước: - Cổ phiếu của Hải Túc tăng lên gấp 5 lần vẫn chưa thỏa mãn dã tâm của bọn chúng, tao đặc biệt nghe ngóng tình hình ở Văn Chu, Hoành Tín cũng đang mua chuỗi quán nét, chỉ có điều mấy chuỗi quán net ở Văn Chu cả quy mô lẫn doanh lợi đều kém hơn chúng ta rất nhiều...
- Tài lực của Nghiêm gia hai năm qua mới dần dần lộ ra ngoài, nếu nói quy mô tài sản, chỉ e bọn chúng không kém gì Cẩm Hồ. Năm nay TW đề phòng kinh tế sa sút, mở cửa rất nhiều lĩnh vực cho vốn dân doanh, làm vốn dân doanh nhìn thấy cơ hội trọng hình hóa, chính vì thế mà móng vuốt của Nghiêm gia mới lộ ra ngoài. Trương Khác phân tích: - Nhưng đi theo đường lối trọng hình hóa không đơn giản, đặc trưng chủ yếu của nó là mật độ vốn lớn, dù Nghiêm gia có Ngân hàng Tín Thông hỗ trợ thì Tín Thông cũng không thể cung cấp khoản vay một cách vô hạn chế cho Nghiêm gia được, Nghiêm gia gấp rút trọng hình hóa lúc này khá giống Cẩm Hồ, đó là khát vốn, không phải vài ba trăm triệu là đủ được...
*** Trọng hình hóa: Chuyển sang nghành công nghiệp nặng.
- Hả, nhiều tiền vậy sao? Mông Nhạc há mồm.
- Anh nói xem. Trương Khác cười: - Trọng hình hóa rất tốn tiền, như sắt thép liên hợp Đông Hải mục tiêu bước đầu là 14 triệu tấn, vì mục tiêu này anh bảo đầu tư bao nhiêu tiền mới đủ?
Trương Khác chú ý thấy cả buổi tối Lâm Băng tựa hồ rất thân với Mã Lực, đánh miệng qua bên đó hỏi: - Bọn họ dính lấy nhau từ bao giờ thế.
- Có gì hay ho từ miệng cậu nói ra đều trở thành khó nhge hết. Lệnh Tiểu Yến nói: - Tình huống ra sao thì tôi không biết, chỉ biết là Lâm Băng định tốt nghiệp nghiên cứu sinh xong sẽ tới Trác Vực làm việc, vì công việc gần gũi với ông chủ đâu có xấu xa như cậu nghĩ...
- Quan trọng là ai tiếp cận ai... Trương Khác cười, Ngụy Đông Cường để lại một tờ giấy tuyệt tình rồi bỏ đi nơi khác, với Lâm Băng mà nói là quá bất công, cô có thể thoát khỏi ám ảnh của Ngụy Đông Cường, mở rộng trái tim với nam nhân khác là một chuyện tốt.
Lâm Băng nhìn thấy Trương Khác và Lệnh Tiểu Yến nói chuyện nhìn về phía bên mình rất gian, có chút xấu hổ, không thể bỏ Mã Lực ở đó, chỉ hơi nghiêng người qua, giả bộ nhìn người khác chọn bài.
Mã Lực thấy thái độ của Lâm Băng hơi lạ, quay sang nhìn thấy Trương Khác nhìn về phía này cười, liền tới nói chuyện.
Ở Đh Đông Hải, Trương Khác là nhân vật truyền kỳ rồi, Mã Lực sớm đã nghe thấy, đến sau khi Sáng Vực quyết định đầu tư cho bọn họ lập trang web thương mại điện tử Trác Vực thì hắn mới có cơ hội tiếp xúc với Trương Khác, sau một thời gian tiếp xúc, chẳng những thấy sương mù bao quanh Trương Khác mỏng đi, mà thấy y càng thần bí.
Người trong Sáng Vực hiểu khá rõ bối cảnh của Đỗ Phi, mẹ là giáo viên trung học bình thường, cha là phó bí thư thành ủy Hải Châu, trước kia Đỗ Phi và Mông Nhạc có được 10 triệu đầu tư từ Vườn Sồi, nhiều người tự nhiên liên hệ với gia thế của y, chỉ có điều sổ sách tính toán rất rõ ràng, một số kẻ ghen ăn tức ở chỉ có thể oán trách con ông cháu cha dễ dàng tận dụng nguồn lực xã hội mà thôi.
Sự thực chứng minh Vườn Sồi đầu tư cho Đỗ Phi và Mông Nhạc rất thành công, trừ thu hồi được vốn đầu tư còn có thêm 15% cổ phần của Sáng Vực, đầu tư trước kia không thể coi là giao dịch quyền tiền.
Bán đi nghiệp vụ chuối quán nét, với 60% cổ phần của Sáng Vực, Đỗ Phi thực tế đã bước vào hàng ngũ phú ông trăm triệu.
Trong Đh Đông Hải, Tạ Kiếm Nam và Vương Hải Túc đều có danh vọng rất cao, sự tích của họ thường được truyền miệng cho nhau tới thế hệ sau này, Mã Lực không biết rõ lắm về Tạ Kiếm Nam, nhưng khá hiểu Vương Hải Túc, từ khi Vương Hải Túc lập công ty rỗng ruột đã tiếp xúc với hắn vài lần rồi, thêm vào hiện 8818 do Hải Túc đầu tư là đối thủ cạnh tranh chủ yếu của Trác Vực ở mảng thương mại điện tử, nên càng hiểu hắn hơn. Vương Hải Túc nắm 6% cổ phần pháp nhân của Cty Hải Túc, lấy giá trên TTCK mà tính thì cũng có hơn trăm triệu rồi, nhưng cổ phần pháp nhân cấm chỉ giao dịch công khai khác hẳn với tiền thật, trong mắt Mã Lực 100 triệu cổ phiếu pháp nhân phi lưu thông chẳng bằng 30 triệu tiền mặt, ít nhất Mông Nhạc năm 15% đủ tự tin ưỡn ngực lên hơn Vương Hải Túc nhiều.
Theo Mã Lực thấy dù là Tạ Kiếm Nam, Vương Hải Túc được mọi người rỉ tai truyền tụng, hay Đỗ Phi, Mông Nhạc danh tiếng như cồn, đều kém xa Trương Khác.
Bất kể là Trương Khác tham gia hoạch định kế hoạch thương mại điện tử cho Trác Vực hay ba ngày trước đột ngột đề cao giá đàm phán ép Hải Túc phải chấp nhận đủ cho người ta phải chấn động rồi. Mã Lực còn chú ý tới một thực tế, Trương Khác không nắm chút cổ phần nào ở Sáng Vực mà đột nhiên thay Đỗ Phi ra quyết định làm không ai hiểu nổi, Đỗ Phi cũng không hề tỏ ý phản đối chút nào.
Mã Lực có thể kiến lập lên mạng lưới tiêu thụ sách phủ kín các trường đại học, sau đó đem âm nhạc, sách truyện liên hệ với trang web thương mại điện tử, năng lực lẫn tầm nhìn đều hơn người một bậc, tất nhiên nhìn ra Trương Khác thần bí hơn người ta tưởng tượng rất nhiều, nhìn ra thân phận Trương Khác trừ người cha ở Tân Vu ra, kỳ thực có liên hệ chặt chẽ với Ái Đạt.
Trong 12 tòa nhà của chung cư Thanh Niên, 4 tòa đầu tiên cho nhân viên nghiên cứu của Vườn Sồi ở, 2 tòa nhà sau bồi thường cho Đh Đông Hải, 5 toàn nhà ở giữa cho xí nghiệp sáng nghiệp Vườn Sồi, còn Trương Khác gần như chiếm riêng một tòa nhà, những người có thể vào đó ở đều có liên quan trực tiếp với Trương Khác.
Mã Lực cũng thường xuyên theo Đỗ Phi, Thời Học Bân vào tòa nhà đó, trong bãi đỗ xe ngầm có liền mấy chiếc xe đắt tiền, tùy tiện chọn một cái Mã Lực cũng thấy đó là mục tiêu phấn đấu cả đời của mình rồi.
Thời gian qua tiếp xúc với Lâm Băng khá nhiều, biết thêm được không ít chuyện liên quan tới Trương Khác, không ngờ Trương Khác và Lâm Băng quen nhau rất lâu rồi, càng không ngờ người được coi là hoa khôi vĩnh viễn của Đh Đông Hải là Giang Đại Nhi có được thành công cũng quan hệ rất lớn với Trương Khác.
Mã Lực cũng thấy đám Thời Học Bân và Đổng Dược Hoa không phải mù mắt không nhìn ra điều gì, chẳng qua người ta không nói ra là tự có dụng ý của người ta, nghĩ nhiều cũng vô ích, cũng học theo bọn họ coi như không thấy gì, tùy ý quan hệ là được.
- Sáng Vực có tiền, Trác Vực không lo thiếu tiền nữa rồi nhỉ... Trương Khác trò chuyện với Mã Lực: - Trong hiệp nghị với Hải Túc, hạn chế Sáng Vực không tiến vào nghiệp vụ quán net, nhưng không cấm đều tư vào Trác Vực, có điều theo ý tôi, dù có tài chính dư dả, tạm thời không nên tranh cái hư danh số một số hai với 8818 làm gì...
- Xếp hạng trang web thương mại điện tử số 1 với bọn chúng càng có ý nghĩa quan trọng hơn.
- Ừ. Trương Khác gật đầu: - Bọn chúng đói khát muốn lấy cái danh đó nâng cao giá trị cố phiếu mà, bọn chúng thích chơi thế thì tùy bọn chúng thôi.