Tiền Quế Hoa ngủ qua đêm ở phòng khách, tỉnh lại thấy cơ thể trần chuồng trắng trẻo non tơ nằm bên cạnh, nghỉ ngơi một giấc, lại có sức chơi trận nữa, lại bắt đầu nặn bóp hai bầu ngực kia, ngón tay mò tới giữa hai chân cô gái, tách mép thịt ra. Một thiếu nữ mọng nước như vậy, nhưng hai mép thịt lại thâm tím, không biết bao nhiêu nam nhân cưỡi lên rồi, hình thành tương phản rõ ràng với khuôn mặt thanh xuân xinh đẹp. Nhưng Tiền Quế Hoa chẳng quan tâm, ngón tay cho vào chọc ngáy, nhìn nơi đó bắt đầu ướt át, cô gái vẫn nhắn mắt ngủ, hứng trí càng cao.
Di động trên giường rung khẽ, cầm lên xem thì ra khu trưởng Cốc Nhạc gọi tới, thấy thiếu nữ trắng trẻo vừa rồi dùng ngón tay sờ xoạng chảy nước mà chẳng có phản ứng, lúc này nghe tiếng điện thoại lại quay sang nhìn. Tiền Quê Hoa ra dấu bảo cô ta im lặng, nhận điện thoại, nghe được một tin tức rất bất ngờ: Bí thư khu ủy Trương Chí và Cốc Nhạt đột xuất quyết định trong danh sách đoàn khảo sát 10 nước Châu Âu lần này có hắn và phó chủ tịch chính hiệp khu Ngô Ái Dân, bảo hắn chuẩn bị làm xong thủ tục xuất ngoại trong hai ngày.
Tiền Quế Hoa trong lòng có hơi nghi hoặc, nhưng không suy nghĩ nhiều, dù sao có thể lấy danh nghĩa khảo sát ra nước ngoài chơi là cơ hội hiếm có, không cần suốt ngày đối mặt với mụ vợ già hung dữ.
Tranh thủ thời gian chơi cô bé bên cạnh một lượt, đang dựa vào thành giường nghỉ ngơi, thì Vương Kiến Lâm gọi điện tới, Tiền Quế Hoa bảo hắn: - Anh vừa nhận được điện thoại của khu trưởng Cốc, mấy ngày nữa sẽ cùng Ngô Ái Dân tới Châu Âu khảo sát, sẽ đi chừng nửa tháng, cậu ngoan ngoãn ở lại đây một tuần hãy ra ngoài, đừng sinh sự, hôm qua nếu anh không kịp thời nhận được điện thoại thì cậu đã đắc tội với cháu Hồ Tôn Khánh rồi, không ai bảo vệ được cậu nữa đâu... Tắm rửa một cái rồi rời Vân Mộng Các, thủ tục xuất ngoại phải làm gấp, trong cục cũng có rất nhiều việc phải an bài.
Lúc này Tiền Quế Hoa không ngờ tới chuyến đi nước ngoài khảo sát này là người ta dùng kế điệu hổ ly sơn với mình, Trương Chí an bài như thế để Trần Bình Đức tiền hành điều tra lấy chứng cứ phạm pháp của Cty Trường Lâm và Vân Mộng Các. Trừ Tiền Quế Hoa ra, Trương Chí nhân cơ hội này điều thêm vài ô dù bảo vệ nữa của bọn chúng đi.
Ngày nghỉ thứ hai của năm mới, Trần Bỉnh Đức xuất hiện ở trong văn phòng không phải chuyện lạ, dù không có chuyện này, Trần Bỉnh Đức cũng chẳng ở nhà nghỉ ngơi.
Vụ điều tra này tuyệt đối không được để chi cục công an khu nam tham gia, cho dù trong cục công an thành phố, Trần Bỉnh Đức cũng không dám đảm bảo không có ai liên quan tới Trần Bỉnh Đức, ông ta ngồi ở bàn làm việc suy tính: Dùng ai phụ trách tổ chuyên án này thì thích hợp?
Điện thoại trên bàn vang lên, Trần Bỉnh Đức nhận điện thoại, văn phòng thành ủy gọi tới, La Quân muốn đi thăm hỏi cán bộ cảnh sát cơ sở ngày nghỉ còn công tác ở tuyến đầu, muốn cục công an cử người tháp tùng.
Có cơ hội tiếp xúc thân mật với La Quân, Trần Bỉnh Đức tất nhiên không nhường cho ai, nếu để lại được ấn tượng sâu sắc, có thể đem lại lợi lớn trong điều chỉnh cán bộ. Trần Bỉnh Đức hỏi rõ tuyến đường văn phòng thành ủy an bài cho La Quân, gọi hết thành viên trực ban hôm nay tới, dặn bọn họ đi giám sát đơn vị cơ sở được tới thăm, ông ta tới thành ủy tụ họp.
Tới nơi, vừa vặn nhìn thấy Dư Khánh Lâm đang nói chuyện với La Quân.
- La Kỳ chẳng mấy khi về Kiến Nghiệp được một lần, bí thư lại đâm đầu vào công việc thế này, không sợ bị oán trách à? Dư Khánh Lâm cười hỏi:
- À, người trẻ có không gian hoạt động của người trẻ, lúc này nó đang đi dạo phố, dạo phố xong còn được mời tới ngõ Học Phủ, nó chẳng có tâm tư oán trách tôi... La Quân tâm tình không tệ, đứng nói chuyện gia đình với Dư Khánh Lâm.
Trần Bỉnh Đức đi tới chào rồi đứng qua một bên, thấy La Quân không ngại để người ngoài biết nhà ông ta có tư giao không tệ với Trương Khác, thầm nghĩ điều này khác hẳn với thái độ có chút đề phòng Cẩm Hồ của ông ta trước kia.
o0o~~~ Đám Diêu Văn Thịnh, Lục Kiện sáng ngủ dậy chẳng có việc gì làm, chạy tới ngõ Học Phủ chơi, cùng ăn trưa xong đánh bài đốt thời gian ở chung cư Thanh Niên.
Đừng nói là mời khách, thường ngày trong căn hộ của Trương Khác có bật bếp cũng chỉ là để nấu mỳ với bánh trôi. Chu Tiểu Quân còn cho rằng bữa tiệc tối Trương Khác sẽ bảo khách sạn đưa thức ăn đến, hoặc là mời đầu bếp tới làm thức ăn, hắn và Lệnh Tiểu Yến dù rất muốn nhiệt tình tới giúp đỡ, cũng không thể tùy tiện tới ăn chực như đám Diêu Văn Thịnh, nghĩ chắc tiệc tối không phải giúp gì mấy, ngủ dậy liền đi dạo phố, ăn trưa ở đường Tân Thị rồi mới tới chung cư Thanh Niên.
Chu Tiểu Quân và Lệnh Tiểu Yến vào nhà liền thấy đám con gái Dịch Hinh, Lý Hân, Thịnh Hạ, Tịch Nhược Lâm và Tôn Tĩnh Mông ngồi ở phòng khách trò chuyện. Còn đám con trai Diêu Văn Thịnh, Lục Kiện, Đỗ Phi, Mông Nhạc thì ở phòng giải trí đánh bài, nhà bếp ở góc rẽ, đứng tại phòng khách không nhìn thấy.
Có mùi thơm điếc mũi từ bếp bay ra, Lệnh Tiểu Yến hít một hơi, thốt lên: - Thơm quá, đầu bếp mời ở đâu tới thế? Đi tới chỗ giữa phòng khách và nhà bếp nhìn qua cánh cửa kính mờ.
Loáng thoáng thấy bên trong có ba người ngồi nhặt rau, quay lại hỏi Tịch Nhược Lâm: - Đám Trương Khác đâu? Có cần chúng tôi giúp gì không?
- Không cần, mời mọi người tới đây làm khách mà, nếu thấy buồn chán quá cứ ra ngõ dạo chơi cũng được.
Lệnh Tiểu Yến nghe thấy tiếng Trương Khác liền quay đầu lại bếp, thấy cửa pha lê đã mở ra, Trương Khác đeo tạp dề, tay cầm một nắm cần tây.
Chưa bao giờ thấy hình tượng Trương Khác như thế, Lệnh Tiểu Yến mồm há hốc, cười bảo: - Làm sao chúng tôi ngồi chơi để cậu đích thân xuống bếp làm thức ăn phục vụ được.
Trương Khác cười thoải mái: - Mời mọi người tới ăn cơm thì phải có thành ý mới được.
Nếu nói là cố ý lấy lòng thì trong nước được mấy người xứng để Trương Khác tự mình vào bếp, đừng nói con gái La Quân, mà chính La Quân tới đây cũng không đủ tư cách. Có điều làm thức ăn cho ngần này người, công việc không phải là ít, Lệnh Tiểu Yến sắn tay áo lên chuẩn bị vào giúp.
- Đừng, cứ để tôi khoe tài nấu nướng. Trương Khác không cho Lệnh Tiểu Yến giúp: - Tôi có hai trợ thủ, mặc dù một trợ thủ phá nhiều hơn giúp, nhưng vẫn đủ làm bữa tối...
Trương Khác nói thế, Đường Thanh ngồi nhặt rau dưới đất, vơ nắm rau bẩn muốn ném vào mặt y: - Vu cáo ai phá phách hả?
- Trừ chị Tiểu Lan, chẳng lẽ còn ai ngoài bạn? Trương Khác cười, tiếp tục ngồi xuống nhặt rau.
La Kỳ và Triệu Lưu Vũ chừng 3 giờ lái xe tới nơi, Trương Khác ra chào một tiếng rồi quay về bếp làm việc, chẳng ai có tư cách trách y lạnh nhạt, Triệu Lưu Vũ cũng là một thành viên giới công tử kinh thành, dủ hơi ít tuổi nhưng cũng quen đám Lục Kiện, Đỗ Phi đứng dậy nhường hắn đánh bài.
Có lẽ ở trước mặt Trương Khác và La Quân không thể nói ra tâm ý, áp lực tâm lý của Triệu Lưu Vũ rất lớn, lúc này ngòi xuống đánh bài, thấy xung quanh xem bài là Chu Tiểu Quân, Đỗ Phi còn cả Mông Nhạc đang đánh bài đều là bạn Trương Khác muốn giới thiệu cho mình, Triệu Lưu Vũ khi đánh bài tranh thủ nhắc tới hắn có cơ hội điều tới Hoa Hi công tác.
Điều tới Hoa Hi thì không có vấn đề gì, quan trọng có được cơ hội phát triển hay không thì phải nhìn sắc mặt của Cẩm Hồ.
Diêu Văn Thịnh thấy Triệu Lưu Vũ tỏ rõ ý tứ cũng tốt, y sẽ làm trung gian chuyển lời, đối diện với kẻ mới nổi như Trương Khác, rất nhiều "quý tộc" Bắc Kinh không bỏ thể diện xuống được.Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK