Lục Kiện vừa cười vừa nói:
- Tôi thấy câu cuối cùng của cậu có sức sát thương lớn nhất, làm đám Chu Hưng Đông, Triệu Phổ Thành choáng váng luôn, té ra là sao chép của Địch tiểu thư.
Địch Đan Thanh nhịn cười, hơi trừng mắt nhìn Trương Khác, phong tình vô hạn, cố giấu vẻ tình tư trong đó.
Trương Khác mỉm cười, hỏi:
- Chu Hưng Đông thì tôi biết, còn hai tên kia là ai?
Diêu Kiên phối hợp với Ngô Khải Lập không nói thân phận ra, nếu không Chu Hưng Đông dây dưa vì chút chuyện nhỏ này thì quá không biết điều rồi.
- Tên mặc áo T-shirt sọc đỏ là Triệu Phố Thành, con phó thị trưởng Triệu Thiêm, còn tên bị Tiểu Giai đánh chảy máu mũi thì tôi không quen, đại khái là người ngoại tỉnh, dân hoàng thành đều không ngông nghênh như thế, biết hiểu lầm thường không làm khó... Cũng ít khi mượn rượu kiếm chuyện.
Lục Kiện giải thích:
Ngày 26 sinh nhật Cố Trường Canh, cha Lục Kiện, trợ lý bộ trưởng bộ thống chiến TW Lục Tân Hoa và vợ không mời mà tới, năm xưa Lục Tân Hoa theo đuổi Cố Sướng bị cự tuyệt, không bỏ thể diện xuống được nên những năm qua quan hệ với Cố gia trở nên lãnh đạm, nhưng Lục Kiện và Diêu Văn Thịnh là đồng bọn thân thiết, ngoài ra vợ ông ta cũng là bạn thân của Cố Sướng, nên quan hệ hai nhà không trở nên xa lạ.
Nhiều năm rồi Lục Tân Hoa không tới Cố gia, có chuyện gì cũng là vợ đi, Cố Trường Canh thấy ông ta vào trung đường, nghiêm mặc nói:
- Định bày trò Hạng Trang múa kiếm đấy hả?
Cố Trường Canh là trưởng bối, ông ta có nặng lời thế nào thì Lục Tân Hoa cũng chỉ có thể nhịn, nếu không chẳng bằng không đến cho xong, chỉ cười ngượng ngập, Lục Tân Hoa đúng là không đủ thành ý, tới đây đa phần là vì chuyện của Lục Kiện, thân là trợ lý bộ trưởng bộ thống chiến, tất nhiên càng rõ nguyên nhân căn bản những hành động thời gian qua của người Hoa Indo.
Ngô Khải Lập vốn không có tư cách xuất hiện ở bữa tiệc này, Diêu Văn Thịnh vì giúp Lục Kiện mới mời ông ta tới, đến Cố gia trạch viện mới biết thế lực chính trị sau lưng Cẩm Hồ mạnh thế nào.
Ở Cố gia trạch viện Đường Học Khiêm có được tin tức chính xác, bộ tổ chức TW sẽ hạ lệnh điều động với ông trước ngày quốc khánh, vậy là vài ngày nữa sẽ đứng trên nấc thang cao hơn, có thể mơ hồ nhìn thấy vòng chính trị hạch tâm trong nước rồi.
Ngày 27, Trương Khác cùng Đường Học Kiêm đi báo phỏng Thôi Văn Nghị, ngày 28 lệnh bộ nhiệm chính thức hạ xuống, điều Đường Học Khiêm tới tỉnh Giang Nam làm thường ủy tỉnh ủy, chiếc ghế bí thư thành ủy Hải Châu tạm thời để trống, công tác đảng chính phủ ở Hải Châu do Lục Dật Quang, Đỗ Tiểu Sơn, Tống Bồi Minh đảm trách.
Chuyện trì hoãn này có lợi cho Cẩm Hồ, đặc biệt là khả năng TW điều Lưu Văn Đào có quan hệ mật thiết với Nghiêm gia tới Hải Châu làm bí thư thành ủy, kéo dài một hai tháng có thể giảm bớt nguy hiểm chính trị Nghiêm Văn Giới mang tới chính đàn Hải Châu.
Đậu Duy Đào và Đào Thư Nghệ cũng tới Bắc Kinh vào ngày 28, chính thức nộp tài liệu xin xây dựng cảng đào Đông Sơn lên các bộ ủy liên quan.
Đường Học Khiêm còn học ở trường đảng TW gần một tháng nữa, nhưng đã chức vụ đã xác định, có thể thính thức đại biểu tỉnh Giang Nam xen vào công tác phối hợp ở Bắc Kinh, thời gian này Diệp Kiến Bân cũng đặt đại bộ phận tinh lực ở Bắc Kinh.
Cơn bão tài chính lan ra toàn cầu, làm người ta sinh ra lo lắng kinh tế toàn cầu sụp đổ, xuất khẩu trong nước tổn hại khá nặng, dưới bối cảnh TW cũng liên tục ra mặt yêu cầu kiến thiết cơ sở, kích thích thị trường trong nước, đưa vốn nước ngoài vào xây dựng cảng đảo Đông Sơn được đa phần cao tầng TW tán thành, nhưng đi hết từng trình tự một không phải một hai ngày là xong.
Trước khi Trương Khác rời khỏi Bắc Kinh, được Dịch Vân Phi gọi tới cho một tin tức không được tốt lắm.
- Cát Kiến Đức vừa trao đổi với bộ, điện tử Hoa Hạ định liên hợp với NEC đầu tư vào Khoa Vương, tận dụng nhà máy TV Tam Nguyên mà Khoa Vương mua đầu năm sản xuất CRT, NEC cũng chuyển nhượng kỹ thuật chế tạo CRT mới nhất cho Khoa Vương, đây mới chỉ là bước hợp tác đầu tiên của bọn họ.
- Không ngờ Khoa Vương trong lúc vũng vẫy lại tóm được cọng cỏ cứu mạng này.
Trương Khác mới nghe tin đúng là hơi bất ngờ, sau lưng NEC là Mitsui, là Trì Tá Tú Tàng, nhưng làm sao Khoa Vương móc nối được với Trì Tá Tú Tàng, do Hoa Hạ dắt mối đưa đường sao?
- Xí nghiệp sản xuất CRT trong nước đã nhiều lắm rồi Trương Hồng, Sang Duy, Hạ Tân Hải Nhĩ, TCL đều có biểu hiện không tệ ở lĩnh vực này, hơn quá nửa là xí nghiệp trong bộ, mấy xí nghiệp đó đều cự tuyệt sát nhập vào Hoa Hạ, Cát Kiên Đức muốn chơi riêng...
Dịch Vân Phi cho biết thêm.
Trương Khác chăm chú lắng nghe Dịch Vân Phi nói.
Crt cho dù 10 năm, 20 năm chưa đào thải được nhưng dù sao đã vào kỳ suy thoái, hơn nữa ở trong nước cũng cạnh tranh hết sức khốc liệt, với Khoa Vương mà nói, đây cũng chỉ là một cọng có cứu mạng mà thôi, Trương Khác cũng không tin Khoa Vương có thể lấy được kỹ thuật hạch tâm từ doanh nghiệp Nhật.
Ngày 28, thành ủy Kiến Nghiệp tổ chức cuộc họp thường ủy thông lệ lần cuối trước quốc khánh.
Họp suốt cả một buổi chiều, các thường ủy đều đã mệt mỏi, mấy kiến nghị trọng tâm nhất đã thảo luận hết, mọi người có chút lơi lỏng, nhìn tịch dương chiếu qua cửa sổ, đều thấy cuộc họp nên kết thúc rồi.
Tiêu Minh Kiến là người chủ trì cuộc họp này, hỏi La Quân:
- Bí thư còn chuyện gì muốn căn dặn không?
La Quân xem đồng hồ, thời gian thảo luận quy định đã hết, nhưng chưa hết giờ họp:
- Còn chút thời gian, các đồng chí có vấn đề gì muốn thảo luận đột xuất không?
Vương Duy Quân họ khẽ một tiếng, tỏ ý muốn phát biểu, La Quân gật đầu, liền lật tài liều trên bàn:
- Thưa bí thư và các đồng chí, đồng chí Diêu Văn Thịnh cục trưởng cục xúc tiến đầu tư khu chúng tôi mấy ngày qua tới Bắc Kinh khảo sát tình hình phát triển địa ốc. Mọi người đều nói tới cơn bão tài chính Châu Á, ở Kiến Nghiệp chúng ta không có cảm thụ sâu sắc lắm, có điều sản nghiệp địa ốc Bắc Kinh mở cửa với vốn nước ngoài khá cao, nên bị chút ảnh hưởng, hiện không được tốt lắm. Ngược lại, kinh tế Kiến Nghiệp sôi động, nhu cầu thị trường với địa ốc mới rất nhiều, đặc biệt khu cao tân, bất kể là nhà ở hay văn phòng cho thuê, giá đều tăng vọt. Nhưng xí nghiệp địa phương thực lực có hạn, khai phát địa ốc có hạn, tôi đang nghĩ...
Nói tới đây liếc nhìn Vương Duy Quân, thấy sắc mặt ông ta tức thì hơi tái đi, lòng cười thầm, vẫn thản nhiên như không nói:
- Tôi đang nghĩ nên chăng mời một số doanh nghiệp địa ốc Bắc Kinh tới khai phát.
Tiêu Minh Kiến cảm thấy miệng đắng ngét, ông ta định đợi Nghiêm Văn Giới nắm chắc rồi mới đem chuyện này ra thảo luận, ai ngờ Vương Duy Quân đột nhiên nhanh chân đi trước, làm ông ta trở tay không kịp, làm ra động tác gây chú ý, nhìn đồng hồ định lấy cớ thời gian eo hẹp trì hoãn tới cuộc họp lần sau.
Nhưng La Quân chẳng thèm nhìn mặt ông ta, ngồi thẳng dậy, lấy tinh thần nói:
- Đồng chí có suy nghĩ cụ thể chưa.
Vương Duy Quân lấy trong cặp ra mấy tờ giấy, nói:
- Cục trưởng Diêu Văn Thịnh đã sửa soạn một phần tài liệu.
Tiêu Minh Kiến hiểu ngay La Quân và Vương Duy quân đã thông đồng với nhau trước rồi, giới địa ốc kinh thành thực tế là giới công tử, thái tử kinh thành, Kiến Nghiệp mở cửa cho bọn họ, cuối cùng lấy lòng ai, La Quân không ngốc, ông ta đã có chính tích huy hoàng rồi, có bối cảnh không tệ, tất nhiên không từ chối có thêm thiện cảm của nhân vật có ảnh hưởng vòng chính trị hạch tâm.
Chuyện nãy vĩnh viện ai đề xuất trước là sẽ được La Quân ủng hộ, cho dù tài liệu của Diêu Văn Thịnh rất thô sơ, chỉ cần đưa ra, có tư tưởng chính trên thường ủy, công tác sẽ dần dần triển khai, Tiêu Minh Kiến hận mình quá do dự.
Vương Duy Quân đưa tài liệu lên, La Quân xem qua, bảo thư ký trưởng chia cho mọi người, hỏi Tiêu Minh Kiến:
- Còn chút thời gian, thị trưởng thấy có nên thảo luận qua không?Xem thêm...
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK