- Hai cô con gái thư ký trưởng thật xinh đẹp. Giám đốc Cty vận tải thức thời ngồi vào ghế phụ lái, còn không quên quay đầu khen một tiếng.
- Cô bé này tuy không phải con gái tôi, nhưng tôi cũng coi như con gái... Cố Hiểu Mai cười kéo Trần Ninh ngồi bên người, để Vu Tinh gây phiền hà ngồi ngoài, cầm túi của cô be mở ra xem, đều là văn phòng phẩm cô bé mới mua, rất thích hợp làm quà an ủi trẻ con, con bé này suy nghĩ cũng chu đáo đấy.
Vợ chồng nông dân có đăng ký chỗ ở tại bệnh viện, mặc dù không có điện thoại, cũng không có cách nào liên hệ được, nhưng nếu như Giang Thượng Nguyên đã đích thân chhir thị, cho dù đi một chuyến uổng công, bọn họ cũng không dám nửa câu oán trách.
Giang Thượng Nguyên tới HDND làm chủ nhiệm, nhưng không vì lui về tuyến hai mà sa sút, thực tế đã hình thành cách cục ba cự đầu ở Tân Vu, cũng không gây ra mâu thuẫn gì. Trước kia HDND bị coi là đồ trang trí do có Giang Thượng Nguyên thời gian qua hoạt động tích cực hơn nhiều.
Cố Hiểu Mai xem đồng hồ, đã hơn 40h 30, nếu không có gì bất ngờ, trừ lãnh đạo trực ban và ra ngoài thăm hỏi thị sát, thì tất cả đã về nhà chuẩn bị đón năm mới, không biết Trương Tri Hành có biết việc này chưa.
Nghĩ thế, Cố Hiểu Mai liền gọi điện cho Thành Dư Đông, thì ra Trương Tri Hành vừa biết chuyện này, bảo Thành Dư Đông dặn Cố Hiểu Mai chú ý một chút, biết bà ta đã lên xe đi, vậy là tốt rồi.
Xe rời khỏi thành phố, đi qua đường vành đi, thấy chiếc Porsche của Trương Khác quay trở lại, Vu Tinh kích động hét lớn: - Mẹ, xe của Trương Khác, là xe của Trương Khác...
Đường quốc lộ có dải xanh hóa ngăn cách, Cố Hiểu Mai lại không có số điện thoại của Trương Khác, chỉ biết nhìn chiếc Porsche phóng vút qua, bọn họ có muốn đuổi cũng không đuổi kịp.
Vu Tinh thất vọng ra mặt, còn Trần Ninh ánh mắt có chút bâng khuâng.
Giám đốc Cty vận tải quay đầu lại nói với Cố Hiểu Mai: - Chiếc Porsche đó hồi tết tây vừa mới triển lãm ở Nhật, còn chưa bán chính thức, không ngờ Trương công tử lại có rồi... Chủ nhiệm Giang dặn chúng ta tới xin lỗi không nên gây thêm phiền toái tiết lộ thân phận Trương công tử, thư ký trưởng có gì khác căn dặn chúng tôi không?
Cố Hiểu Mai "ồ" một tiếng, lúc này bà ta càng khẳng định người bên trên đều ăn ý ngầm giữ bí mật về con trai Trương Tri Hành, bí mật này tạm thời chưa thể để cán bộ phổ thông và công chúng biết.
Tân Huyện nằm sát thành phố Tân Vu, cũng là khu vực tài nguyên du lịch trọng điểm, Trương Tri Hành sau khi thúc đẩy du lịch, bề ngoài Tân Huyện có thay đổi lớn nhất là ở phương diện giao thông.
Hai chiếc xe của bọn họ nửa tiếng sau tới được nhà đôi vợ chồng nông dân.
Thời buổi này người dân gặp chút oan ức không có đường mà kêu, đã bao giờ thấy kẻ làm quan chủ động tới xin lỗi người dân? Đoàn người Cố Hiểu Mai tới xin lỗi, làm đôi vợ chồng nông dân lúc nhận phỏng vấn của ĐTH vừa sợ hãi vừa kích động, gần như chẳng còn chút oán khí nào vì bị đuổi khỏi xe giữa đường cao tốc, đương nhiên luôn mồm ca ngợi chàng trai trẻ giữa đường chở bọn họ tới bệnh viện khám bệnh cho con, lại chuyên môn đưa bọn họ về nhà, nếu không lúc này đúng là không có xe khách về nhà nữa.
Đối với Vu Tinh, Trần Ninh mà nói, mặc dù có chút tiếc nuối vì không gặp được Trương Khác, nhưng bị tâm tình của hai vợ chồng nông dân cảm nhiểm, vành mắt đỏ hoe.
Cố Hiểu Mai với một vài chuyện đã lãnh đạm lắm rồi, nhìn thấu lắm rồi, cũng có chỉ chút cảm động thôi, nhưng cảm động chuyện khác, chiều giao thừa Trương Khác lái xe chở người không quen biết về nhà, nghĩ tới sự cao thượng của y, dù là thuận tay làm việc tốt cũng không sai phái người khác làm.
- Trương Khác khẳng định không xấu như Vu Trúc nói, may mà con và chị Trần Ninh luôn kiên trì tin rằng anh ấy vô tội. Trên đường về, Vu Tinh lại hưng phấn líu lo luôn miệng, cô bé càng ngày càng tin vào phán đoán của mình.
- Xem như con nói đúng. Cố Hiểu Mai ôm con gái vào lòng, thấy Trần Ninh từ lúc lên xe cứ im lặng, thi thoảng ánh mắt có chút thẹn thùng, chẳng biết đang nghĩ gì trong đầu.
Quay về thành phố trời đã tối đen, không phải là quá muộn, còn kịp ăn cơm đoàn viên.
Ăn cớm xong, chỗ đất trống trong tiểu khu bắt đầu có người đốt pháo, nổ đì đùng mãi không ngớt.
Tuyết cứ rơi không ngừng, mặt đất, cây cối đều có tuyết đọng, Vu Tinh lại chạy tới nhà Trần Dục tìm Trần Ninh chơi rồi, Cố Hiểu Mai thu dọn xong, ra phòng khách chuẩn bị xem liên hoan giao thừa của DTH TW, Vu Tinh lại hùng hục chạy vào, kéo theo cả Trần Ninh, hét lên: - Mau chuyển sang kênh Tân Vu 2, chúng ta lên TV rồi... Rồi cuống cuồng cướp lấy điều khiển, chuyển kênh, đang phát tin buổi phóng vấn xin lỗi buổi chiều, tên TV, Trần Ninh và Vu Tinh đều xuất hiện.
~~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~
- Đó là con gái của chủ nhiệm Tiểu Cố à? Cô bé xinh đẹp quá, có thể so với Tiểu Thanh và Phi Dung rồi... Lương Cách Trân ngồi trên ghế sô pha tầng hai xem thời sợ, nhìn thấy Trần Ninh xuất hiện trên TV, kinh ngạc hỏi chồng.
- Không phải đâu mẹ, là cô bé nhìn như không có gì nổi trội bên cạnh cơ... Trương Khác ở bên nói:
- Mẹ suốt ngày ở Tân Vu mà không biết, con chẳng mấy khi về, sao lại biết? Lương Cách Trân nhìn con trai một lúc, đột nhiên nói: - Con bớt gây họa cho các cô bé khác đi.
Trương Khác nghe mà khiếp vía, không muốn để lộ trước mặt mẹ, vịt chết còn mạnh miệng: - Nói bậy bạ, đừng tưởng là mẹ con mà con không thể tố cáo mẹ tội phỉ báng.
- Á à, thằng này to gan, có giỏi thì tố cáo mẹ đi. Lương Cách Trân cười, giơ chân muốn đá Trương Khác: - Tưởng mẹ không có chứng cứ à, thế đưa hai con tiểu yêu tinh vào bộ phận thư ký hành chính làm gì?
Trương Khác thấy mẹ nói tới Trần Phi Dung và Hà Huyền, thiếu chút nữa đưa tay lên lau mồ hôi: - Cái bộ phận thư ký hành chính ấy một năm con chẳng tới vài lần, mẹ có phải cả nghĩ quá rồi không?
- Nếu con thanh bạch, sao lại biết ai là con gái chủ nhiệm Tiểu Cố hơn cả mẹ? Mẹ nói hôm nay sao con lãnh đạm với nhà chủ nhiệm Tiểu Cố, ra chê cô bé nhà người ta không xinh. Con trai, lần này con nhìn nhầm rồi, cô bé đó mặc dù có vẻ như phát triển không tốt, dinh dưỡng không đầy đủ, nhưng là cái mầm mỹ nhân đấy, con không chú ý thấy cô bé đó đường nét giống hệt Tiểu Thanh à? Lớn lên nó sẽ không thua kém gì Tiểu Thanh đâu, nhắc cho con biết, ngày khác chắc con nhiệt tình với nhà chủ nhiệm Tiểu Cố hơn đấy nhỉ? Lương Cách Trân mỉa mai con trai:
Tv đã chuyển sang tin tức khác, Trương Khác không nhìn kỹ em gái Vu Trúc giống Đường Thanh ở chỗ nào, không có ấn tượng lắm về cô bé này, chỉ nhớ gầy gò, dáng vẻ hấp thu dinh dưỡng không tốt.
Trương Khác thấy mẹ còn có vẻ chưa tận hứng, nhìn cha thương hại, nói: - Cuối cùng cũng biết mấy năm qua ba sống ra sao, tài vu oan giá họa của mẹ mà không làm thẩm phán trưởng thì quá lãng phí tài năng, hay là ba tính xem đổi công việc cho mẹ đi.
- Này, hai mẹ con đấu khẩu, đừng có đem lửa cháy sang phía ba... Trương Tri Hành vội tuyên bố không liên quan: - Ánh mắt con nhìn cô bé kia rất bất thường, đừng trách mẹ con đoán bừa.
- Thôi con nhận thua, con làm sao đấu lại ba mẹ được, còn nữa, tuổi ba mẹ cộng lại với nhau cũng hơn 90 rồi mà xem TV cứ nhất định phải dính lấy nhau thế à?
- Thằng nhóc này về là bắt đầu đắc ý trêu chúng ta... Lương Cách Trân cười mắng: - Tưởng thân mật khăng khít là đặc quyền của đám trẻ các con đấy à? Bất tri bất giác bị Trương Khác di chuyển đề tài: - À... Mẹ nói rồi đấy, trước khi kết hôn đừng để Tiểu Thanh mang bầu...
- Ôi mẹ....