Năm 98, Cẩm Hồ đưa ra kỹ thuật nhập tiếng Trung đầu tiên, đồng thời đưa ra chiếc di động hoàn toàn bằng tiếng Trung, thị trường thông tin di động trong nước đã hoàn toàn đủ điều kiện thị trường, kỹ thuật đẩy mạnh phát triển nghiệp vụ tin nhắn.
Có phát nghiệp vụ tin nhắc hay không, quyền quyết định hoàn toàn nằm trong tay hai nhà cung cấp mạng trong nước, năm 98 Liên Thông càng yếu hơn bây giờ, mạng GPRS của Liên Thông cũng lác đác rời rạc, khi đó Cẩm Hồ chỉ có thể lựa chọn hợp tác với China telecom của cục thông tin di động.
Cẩm Hồ cùng cục thông tin di động trước sau đàm phán gần một năm, tới tận mùa đông năm 98 cục thông tin di động mới miễn cưỡng ra sức đẩy mạnh nghiệp vụ thông tin di động ở các thành phố lớn. Khi đó Motorola, Nokia đều đã hoàn thành kỹ thuật nhập văn bản tiếng Trung, nối nhau đưa ra di động hoàn toàn bằng tiếng Trung, thực tế Cẩm Hồ đã lỡ cơ hội tốt lợi dụng ưu thế kỹ thuật mở rộng phân ngạch thị trường.
Trương Khác ác ý đoán, đám quan lão gia cục thông tin di động làm ăn lề mề như thế không phải do thói quen liêu, mà do được Motorola, Nokia đấm mồm đấm miệng rồi, rặt một lũ nô tài của người nước ngoài. Đương nhiên sự thực không đơn giản như vậy, đó chỉ là suy nghĩ trong lúc bực tức.
Phí thông tin di động đắt đỏ, tin nhắn giá rẻ trở thành lựa chọn thay thế tốt nhất với người dùng di động tầm trung thấp. Gần như vừa đẩy mạnh thị trường, nghiệp vụ nhắn tin bùng nổ, trở thành mảng tăng trưởng nhanh nhất của thông tin di động, năm 99 đã đóng góp cho thị trường thông tin di động tới hơn 4 tỷ.
Thời cơ tốt như vậy mà lại bỏ lỡ, làm người ta vô cùng nuối tiếc, nếu như năm được thời kỳ khoảng trống kỹ thuật 3 - 6 tháng kia, ít nhất thị phần di động trong nước của Cẩm Hồ phải tăng lên 5%.
Điều này cũng làm Cẩm Hồ nhìn rõ thái độ thực sự của cục thông tin di động với mình, cho dù thái độ bộ chủ quản với Cẩm Hồ có chuyển biến, trong mắt cục thông tin di động, Cẩm Hồ phải giữ bộn phận nhà cung cấp thiết bị đầu cuối, còn chuyện thuộc phạm vi thúc đẩy mở rộng nghiệp vụ kỹ thuật thông tin di động, bọn họ không muốn Cẩm Hồ tham dự vào.
Cuối năm 98 trên cơ sở mạng GMS vốn có, cục thông tin di động phát triển kỹ thuật thông tin di động GPRS, đó là kỹ thuật 2G, bước trung gian trọng yếu để bước vào kỹ thuật 3G, thường được gọi là 2.5G, mạng GPRS kiêm tiêu chuẩn thương nghiệp mới nhất sắp được hình thành.
Tiếc là cục thông tin di động khi lựa chọn doanh nghiệp cung cấp thiết bị đầu cuối hợp tác kỹ thuật, lấy lý do điều kiện kỹ thuật không phù hợp gạt Cẩm Hồ ra ngoài, dấu vết đả kích có chủ ý càng rõ ràng.
Vì theo kịp kỹ thuật thông tin di động mới nhất, Cẩm Hồ chỉ có thể chọn nơi khác hợp tác, đầu tiên là đưa ra di động GPRS ở Singapore, Malaysia, Hong Kong đảm bảo khi trong nước phổ biến mạng GPRS, Cẩm Hồ không xuất hiện khoảng trống kỹ thuật. Có thể dự kiến tương lai phát triển di động 3G, cũng chỉ đành ưu tiên hợp tác với nước ngoài.
Đó là nghịch lý hết sức nực cười trong nước, biết làm sao được, đôi khi người ta chỉ có thể cười tự trào với nhau than:" Nước ta là thế đấy!"
Ở thị trường di động trong nước, thị phần của Cẩm Hồ xếp sau Motorola và Nokia, nếu như trong nửa năm không đưa ra được di động mới, đả kích với Cẩm Hồ là khá thảm liệt.
So với mạng GMS trong nước hiện nay, ứng dụng của GPRS rất lớn, trừ âm nhạc, hình ảnh, phim ảnh ra các công năng như email hay duyệt web đều có thể thực hiện, nghiệp vụ nhạc chuông đứng sau mỗi nghiệp vụ tin nhắn càng dễ thực hiện trên GPRS.
Cục thông tin di động năm nay sẽ được tách ra độc lập trở thành công ty tập đoàn di động Trung Quốc ( gọi tắt là Di Động) cấp phó bộ, càng trờ nên vênh váo kiêu ngạo không coi ai ra gì, Cẩm Hồ nên quyết đoán từ bỏ nỗ lực theo đuổi hợp tác sâu hơn với cục thông tin di động.
- Hiện giờ Liên Thông rất nhỏ yếu, chính vì Liên Thông nhỏ yếu nên chúng ta mới có được địa vị hợp tác tương đối bình đẳng. Trương Khác khẽ thở dài: - Có điều cũng khó nói, lần này Liên Thông đưa ra kế hoạch hoành tráng phát hành cổ phiếu mới huy động vốn ở TTCK Hong Kong và New York, nói không chừng trong lòng cao tầng Liên Thông vẫn chỉ coi Cẩm Hồ như con cờ dùng để đối kháng với đối thủ cạnh tranh....
Tạ Vãn Tình vẫn cười rất thoải mái, cô tin vào Trương Khác, không ít người muốn lợi dụng y như quân cờ, cuối cùng mới phát hiện ra chính mình mới là quân cờ trong tay Trương Khác: - Em đoán chừng quy mô huy động vốn của Liên Thông chuyến này lớn cỡ nào?
- Chừng 10 tỷ USD, thật khiến người ta hâm hộ. Trương Khác chép miệng, nghĩ Cẩm Hồ mà kiếm được 10 tỷ thì không cần có cảm giác giây thừng thít vào cổ nữa.
- Nếu Liên Thông đích thân tìm tới thì em địch hợp tác sâu hơn với họ thế nào.
- Chuyện hợp tác cụ thể đợi Trần Tín Sinh, Tô Tân Đông tới Bắc Kinh thảo luận. Trương Khác nhún vai: - Trong lòng em, Liên Thông không thể tính là đối tác tốt, Dựa vào nên tảng mạng GMS phát triển kỹ thuật GPRS không cần lo lập mạng thông tin mới. Liên Thông lại muốn giữ mạng GMS tầm thấp, đồng thời hai lòng ba ý thiết kết mạng CDMA, mưu đồ nghiệp vụ tầm cao, đặt cược hết lên CDMA, dễ rơi vào cảnh tiến thoái lưỡng nan... Kỹ thuật GPRS mở hơn, CDMA bị công ty Qualcomm của Mỹ nắm giữ, tính mở thấp, không thể tính là chuyện tốt?
- Ừm, ý em là không nên dẫn tiến kỹ thuật CDMA sao? Tạ Vãn Tình chống chiếc cằm mê người, chăm chú nhìn Trương Khác, cô mê luyến phong thái tự tin chỉ điểm giang sơn lúc này của Trương Khác, như thế mới làm cô hoàn toàn quên đi chênh lệch tuổi tác giữa hai bên.
- Đại khái là mấy năm qua bị bộ bưu điện và China Telecom bắt nạt quá thảm, khiến Liên Tín trở nên cực kỳ hung hăng, tâm thái của cao tầng quản lý trở nên bất chấp. Bọn họ nếu bỏ đi ảo tưởng CDMA, đem số tiền huy động vốn lần này chuyển sang cải tạo mạng GMS hiện có, mới có khả năng thành đối thủ cạnh tranh có sức uy hiếp thực sự. Trương Khác mỉm cười hỏi: - Chị có biết tác dụng lớn nhất của Liên Thông với Cẩm Hồ là gì không?
- Là gì?
- Chất lượng mạng GMS của Liên Thông quá tệ, nhưng Liên Thông lại vội vàng tăng thêm lượng người dùng mới, với bọn họ mà nói, con đường duy nhát có thể đi là sách lượng kinh doanh giá rẻ, Liên Thông và tập đoàn di thộng thông tấn nổ ra cuộc chiến về giá mới là điều Cẩm Hồ muốn thấy nhất... Trương Khác cười trâng tráo.
Tạ Vãn Tình vươn ngón tay chỉ vào trán Trương Khác, lườm yêu: - Chị đã bảo trong bụng em chẳng có cái gì tốt đẹp mà.
- Trách em được à, cao tầng Liên Thông chưa chắc đã toàn loại hồ đồ, chắc chắn có người hiểu điều này, nhưng người ở tầng cấp đó, sống trong những lời nói dối quen rồi, chưa chắc đã thích lời nói thật.
Tạ Vãn Tình thở dài: - Liên Thông đánh cược hết vào CDMA, khả năng khiến một khoán đầu tư lớn của quốc gia không thu lại được lợi ích tương xứng, hiện có ngăn cản còn kịp không?
- Mặc dù chưa chính thức ký hiệp nghị, nhưng sợ là ngăn cản không kịp nữa. Trương Khác ngán ngẩm lắc đầu: - Trước tiên là vấn đề ai dám đứng ra ngăn cản đầu tiên? Nghe đâu cả thủ tướng Triệu Tể Đông nghe cũng động lòng rồi, Cẩm Hồ không đủ tư cách, Dịch Vân Phi không quản mảng này, ông ta đột nhiên xen vào chỉ càng bị động hơn. Nếu nói là ai ra mặt thích hợp nhất chỉ e có mới Cảnh Trong Dương, nhưng thái độ ông ta rất mập mờ, chẳng hiểu suy nghĩ thực sự của ông ta là gì. Càng nói Trương Khác càng thấy khả năng ngăn cản là không thể: - Ngoài ra hạng mục lớn như thế này thành bại có thể nói là ảnh hưởng tới quan hệ song phương Trung Mỹ, gần đây quan hệ hai bên hòa hoãn lớn rồi... Thực ra Liên Thông mù quáng đầu tư mạng CDMA, Cẩm Hồ là người hưởng lợi, chip cơ bản của ESS ứng dụng mạng GPRS chưa đủ hoàn thiện, một khi tập đoàn thông tin di động (Di Động) nâng cấp lên mạng GPRS, sẽ bại lộ thiếu sót kỹ thuật. Nhưng Liên Thông gửi gắm hi vọng lên CDMA, một thời dài không thể nâng cấp GMS. Cuối cùng là ở Hàn Quốc dùng kỹ thuật CDMA, liên thông ra sức phát triển mạng CDMA trong nước tuy làm Samsung có cơ hội mở rộng phân ngạch thị trường, nhưng tới khi đó Cẩm Hồ đã hợp tác sâu hơn với Liên Thông, sẽ có dư dả thời gian phát triển di động CDMA, có lợi lớn việc cần bằng chênh lệch kỹ thuật di động với Samsung, nếu không Cẩm Hồ chưa thể tìm thấy thời cơ tốt nhất phát triển di động CDMA.
Tạ Vãn Tĩnh chăm chú nhìn Trương Khác: - Trong lòng em chưa chắc đã muốn thời cơ này phải không?
- Em không cao thượng như chị nghĩ đâu. Trương Khác đưa tay ra vuốt má Tạ Vãn Tình: - Chủ yếu là sợ đắc với người ta thôi, Liên Thông đang hăm hở lập mạng CDMA, em chạy tới phá hỏng, người ta chẳng đánh cho vêu mặt à?