Nhìn qua cửa kính, bầu trời chỉ còn lại những bông tuyết thưa thớt, không biết tuyết nhỏ đi từ khi nào. Chiếc tàu hỏa chạy về phía nam chầm chậm khởi động, Trần Tĩnh ở một mình trong phòng, lúc này mới tĩnh tĩnh suy nghĩ tới ảnh hưởng hành động lần này của Cẩm Hồ mang lại.
Trần Tĩnh tất nhiên biết rõ hơn Liêu Hồng Lôi, chiếc di động âm nhạc màn hình màu của Cẩm Hồ, trong thời gian chừng ba tháng qua, cộng cả ở thị trường Hong Kong và hải ngoại, thực tế lượng tiêu thụ đã hơn 20 vạn chiếc, lợi nhuận gần 1 tỷ, tương đương với lợi nhuận toàn năm của nghiệp vụ đầu đĩa Ái Đạt năm 96. Cao Khoa KV là xí nghiệp tư nhân, chỉ cần vài cổ đông cùng đồng ý, là lập tức có thể ký hiệp nghị tiếp nhận cấp quyền kỹ thuật rồi, không có quá nhiều vấn đề, thậm chí sau khi ký hiệp nghị không lâu là có thể đưa ra di động của mình. Nhưng những xí nghiệp quốc hữu như Liên Tấn, Liên Tín, Đông Hưng, cho dù giám đốc công ty có chấp nhận hiệp nghị cấp quyền, trước khi ký hiệp nghị còn có rất nhiều công tác phải làm, có rất nhiều người phải thuyết phục.
Đó là nguyên nhân hôm nay đề xuất phương án hợp tác, nhưng phải kéo dài tới tận qua Tất âm lịch mới chín thức ký hiệp nghị.
Gần đây ở cùng với Trương Khác, Trần Tĩnh được xem một báo cáo dự đoán sản nghiệp di động của trung tâm nghiên cứu kinh tế Cẩm Hồ, báo cáo dự đoán thị trường di động trong nước đang nghênh đón kỳ bùng nổ, nhưng với tình hình xí nghiệp sản xuất di động trong nước hiện nay, kỹ thuật quá yếu mà không nắm bắt được cơ hội. Nghiêm trọng hơn, thậm chí trước khi tới thời kỳ lợi nhuận mỏng đi, sẽ vì thua lỗ lớn mà liên tục bị cự đầu di động nước ngoài đuổi khỏi thị trường. Đó là nguyên nhân vì sao lựa chọn thủ đoạn phi thường như thế nâng cao trình độ kỹ thuật trong nước.
Không cầu kiếm lợi nhiều nhất, mà nguyện ý giúp đỡ đối thủ cạnh tranh cùng nắm được cơ hội khi thời cơ tới, từ đó khiến cả sản nghiệp phát triển khỏe mạnh. Có lẽ chính vì sự khác người đó mới khiến mình yêu một cách mù quáng như cô thiếu nữ ngây thơ, hoàn toàn không để ý tới hiện thực tình yêu này mãi mãi không được hưởng thụ ảnh mặt trời.
Trần Tĩnh nhìn ảnh phản chiếu bản thân trong kính cửa sổ, miệng mang nụ cười dịu ngọt, như cô thiếu nữ mới yêu đắc ý vì đoán trúng tâm tư người trong lòng.
Có lẽ cũng chính vì Trương Khác sức hút ấy của Trương Khác cho nên Úc Bình mới không kìm được nói muốn cùng mình và anh ấy song phi, đó chỉ là một câu nói đùa trong lúc quá vui mừng thôi sao? Trần Tĩnh đột nhiên có một loại kích động muốn về Kiến Nghiệp tìm Úc Bình hỏi trước mặt đó có phải là một lời nói đùa, hay trong lòng thực sự có suy nghĩ như thế.
" Không biết cùng cô ấy và Trương Khác song phi, cảm giác sẽ như thế nào?" Trần Tĩnh bị suy nghĩ hoang đường lớn mật của mình làm giật mình, gò má trên cửa kính đỏ dừ.
"Cộc cộc" tiếng gõ cửa vang lên, bên ngoài có giọng nói trầm trầm: - Cảnh sát kiểm tra đột xuất, mời hành khách mở cửa phối hợp.
Xảy ra chuyện gì rồi? Trần Tĩnh hít sâu một hơi, làm cảm xúc lắng lại, đi ra mở cửa phòng bao, nhìn rõ người đứng bên ngoài, che miệng mừng rỡ reo lên: - Á! Sao lại là anh?
- Dự báo thời tiết nói ngài mai Bắc Kinh khả năng có bão tuyết, chuyến bay của anh tới Hong Kong bị hoãn, cho nên anh định ngồi tầu hỏa về Kiến Nghiệp rồi mới bay sang Hong Kong, cũng là một chủ ý không tệ. Trương Khác đứng nghiêng người dựa vào bên cửa, bắt chước tư thế trong một bộ phim kinh điển nào đó, bất mà không ngờ, kinh mà không ngạc.
Trần Tĩnh chăm chú nhìn Trương Khác, mấy giây sau mới nhào tới ôm chặt lấy y, hai tay siết thật chặt, đầu dựa lên vai y, nhắm mắt lại như muốn hòa vào cơ thể y làm một, đôi môi nóng bỏng ghé sát vào tai y, giọng mê say: - Có phải anh nhất định muốn từng bước nuốt chửng cả trái tim, linh hồn lẫn xương cốt của em không còn lại chút nào mới cam tâm không hả?
- Một vấn đề triết lý nhân sinh nghiêm túc như thế, hay là chúng ta vào bên trong rồi hẵng thảo luận? Mặc dù lối đi rất ấm áp, Trương Khác vẫn toát mồ hôi lạnh, sao mấy nữ nhân của mình quan điểm ở phương diện này lại nhất trí kinh người như thế! Địch Đan Thanh cái lần bị cảm cũng nói những lời không khác là bao.
Trần Tĩnh mở mắt ra, qua vai Trương Khác nhìn thấy cuối lối đi, Phó Tuấn và mấy vệ sĩ đang hút thuốc, đang đồng loạt quay mặt đi, tức thì gò má đỏ bừng, Trần Tĩnh chẳng biết số lần đỏ mặt trong mấy năm qua có nhiều bằng mấy ngày vừa rồi ở bên Trương Khác hay không.
Vội vàng vào phòng bao, Trần Tĩnh cảm thấy xấu hổ vì biểu hiện tình cảm không kìm nén được với Trương Khác trước mặt người khác, xoay người đi nhìn ra cửa sổ, lúc này bên ngoài đã là thế giới tĩnh mịch bao phủ trong màn tuyết trắng, tuyết rơi mấy ngày cuối cùng đã ngừng, trận tuyết mùa đông đầu tiên của Kiến Nghiệp kết thúc đêm nay.
Đóng cửa phòng bao lại, Trương Khác ôm lấy cơ thể mạn diệu của Trần Tĩnh, áp sát cặp mông tròn của cô, ngậm lấy vành tai non mịn: - Chúng cùng tới Bắc Kinh, sao anh nỡ để em trở về một mình?
~~~~~~~~~~~~~~~~~~o0o~~~~~~~~~~~~~~~~
- Đây chính là kết quả cuối cùng? Chẳng lẽ hội trưởng Lý của các vị không rõ làm như thế sẽ có ảnh hưởng nghiêm trọng thế nào tới Samsung hay sao? Trì Tá Tú Tàng cực lực khống chế lửa giận chực lấn át lý trí mới không xé nát bức thư trong tay, mỹ nhân mà mình chờ đợi tới tận 10 năm, chẳng lẽ từ nay cùng mình vô duyên vô phận? Cho dù có đọc tin bài liên quan tới "Bông hoa Hàn Quốc và người tình Trung Quốc", Trì Tá Tú Tàng cũng không cho rằng Lý Hinh Dư và tên nhãi Trung Quốc kia có kết quả gì, cuối cùng cô phải nghe theo sắp xếp của cha ngoan ngoãn gả vào nhà Trì Tá. Không ngờ hôm nay Lý Tại Thù đại biểu Lý Kiện Hi tới thăm giữa đêm khuya, đề xuất giải trừ hôn ước giữa hai nhà, nếu chẳng phải có bức thư do chính tay Lý Kiện Hi viết, hắn còn hoài nghi, Lý Tại Thù đã bị Trương Khác mua chuộc.
- Hội trưởng vì việc này bày tỏ áy náy sâu sắc với anh. Lý Tại Thù đứng thẳng dậy trên chiếc giường thấp kiêu Nhật, khom mình thật sâu biểu thị xin lỗi, xin lỗi xong ưỡn thẳng lưng, bình thản nói: - Còn về phần hậu quả nó gây ra, Samsung sẽ một mình gánh chịu, không cần anh Tú Tàng phải nhắc.
Samsung sớm đã có xung đột lợi ích cực lớn với Sony, Panasonic những xí nghiệp hạch tâm của Mitsui ở mảng điện tử gia dụng, đồng thời cùng với việc Samsung đem chủ yếu tinh lực vào nghiệp vụ số hóa sản phẩm điện tử, va chạm với xí nghiệp Nhật Bản vốn đang là ông vua ở sản nghiệp này càng lúc càng trở nên quyết liệt. Trước đó tất cả mâu thuẫn đều vì hôn ước giữa Trì Tá Tú Tàng và Lý Hinh Dư được cố ý áp chế và làm nhạt đi.
Lý Tại Thù hiểu quan hệ hợp tác yếu ớt giữa Samsung và Mitsui giờ đã đổ vỡ, hắn không cần phải vì lợi ích của Samsung mà hạ mình với Trì Tá Tú Tàng như trước kia nữa.