Mặc dù hai người đã quen biết mấy chục năm nhưng hiện giờ, thân phận của họ lại khác nhau một trời một vực, gã căn bản không dám có chút vượt phép tắc nào "Ồ?" "Nhanh như vậy đã tìm được rồi sao?" "Không tồi, ngươi mau lấy ra để ta nhìn một chút." Nghe vậy, vẻ mặt Lưu Ngọc khẽ động, mở miệng nói. "Tuân mệnh." Ngũ Xương sờ túi đựng đồ rồi lấy một cái hộp màu đen ra, cung kính nâng lên tay. Lưu Ngọc giơ tay phải lên, cong năm ngón tay lại thành trảo,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.