Bỗng nhiên, Lưu Ngọc giật mình cách không nhìn ra ngoài động phủ, trải rộng thần thức ra. Chỉ thấy có một nam tu trung niên cằm lúng phúng râu đen đang đứng bên ngoài động phủ, không phải Quách Phá Vân thì còn ai? “Chưa đến nửa tháng đã hoàn thành hai điều kiện mình đưa ra, hơn nữa lại đến lần nữa?” “Xem ra, Bố Y Minh rất có thành ý, hơn nữa năng lực cũng không kém.” Lưu Ngọc âm thầm thu hồi thần thức, trong lòng lóe lên suy nghĩ như vậy. Lần này đối phương...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.