Thời gian lĩnh hội công pháp trôi qua rất nhanh, năm ngày thấm thoát đã trôi qua, cho đến đến khi Thôi Lượng đến gõ cửa thì Lưu Ngọc mới phát hiện đã đến phiên hắn lên điều khiển phi chu. Thôi Lượng đưa một túi trữ vật và một tấm lệnh bài cho Lưu Ngọc. Lão dặn dò một vài lưu ý, sau đó không nhịn vội vàng được trở về phòng mình. Lưu Ngọc khẽ cười, biết hắn vì sao lão nóng vội, người này thường ngày không có sở thích gì, duy chỉ có nữ sắc là...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.