Mạnh mẽ đòi hỏi thì chỉ càng khiến cho Trương gia phản cảm. Cuối cùng nói không chừng còn không thể chiếm được cái gì, có thể còn liên lụy đến tính mạng, cho nên sáng suốt không nhắc đến mới là tốt nhất. “Quách đạo hữu quá khen, tam bảo Kết Anh trân quý bậc nào, làm sao có thể dễ dàng mà có được chứ?” Lưu Ngọc mỉm cười, không trực tiếp trả lời. Ánh mắt hai người chạm nhau, từ trong ánh mắt đối phương nhìn thấy ý cười của nhau, mặc dù không nói rõ, nhưng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.