Tiếp đó, hắn ta huy động pháp lực toàn thân, chạy thẳng tới nơi ước định. … "Đúng là nhân tính ti tiện." "Không cần biết bao nhiêu lần đều không chịu nổi khảo nghiệm." Lưu Ngọc chứng kiến hết thảy từ đầu đến cuối, lạnh lùng cười một tiếng, cảm khái từ đáy lòng. Trác Mộng Chân không dùng thần thức quan sát được, nhưng nhìn tu sĩ chật vật trốn tới nơi tập trung thì cũng đoán được bảy, tám phần, rất tán thành lời này của Lưu Ngọc mà gật đầu. "Nhưng cũng đúng lúc, chờ giải...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.