Bốn bàn tay mềm mại như không xương bắt đầu sờ mó khắp người hắn ta. Giống như ẩn chứa ma lực nào đó, dễ dàng kích thích ‘bản năng dã thú’. “Hít hà!” Không lâu sau, sắc mặt Trương Tử Bình thay đổi, ánh mắt bừng lên ngọn lửa dục vọng, bắt đầu có hơi xao động. “Cổ Thành đạo hữu à, tiếp đãi không chu đáo rồi.” “Tử Bình có ‘việc gấp’ cần xử lý, xin phép vào phòng trước, đạo hữu...” Trương Tử Bình bị khơi dậy hứng thú, nở cười ‘đen tối’ rồi đứng dậy, chắp...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.