Đối với sự tồn tại của hắn, dù là người qua đường hay đi bên cạnh đều giống như không nhìn thấy. Đây chỉ là một phần chướng nhãn đơn giản, tu tiên giả dùng "Thiên Nhãn thuật" là có thể nhìn ra, chẳng qua dùng để giấu diếm phàm nhân thì vẫn rất tốt. Lưu Ngọc tùy ý quét mắt qua, không dò xét thêm nữa, dựa theo cảm ứng của bí thuật, đi tới một phương hướng nào đó. "Sàn sạt." Ngay sau đó, hắn đã rời khỏi phố phường sầm uất, dòng người dần thưa thớt, ven...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.