Không để Lưu Ngọc phải đợi lâu, không tới nửa khắc sau, Sài Văn Chính đưa một người thanh niên nhìn qua khoảng tầm ba mươi tuổi, khuôn mặt từng trải, có chút trầm ổn tới. Hai người đi vào trong tiểu đình, sau khi Sài Văn Chính cúi người hành lễ mới ngẩng khuôn mặt mập mạp láu cá lên, cười nịnh nọt nói: "Tiểu nhân tham kiến Lưu tiên sư, lâu rồi không gặp phong thái của tiên sư ngày càng tốt hơn!" Trước tiên gã vuốt đuôi nịnh bợ, sau đó mới chỉ người thanh niên bên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.