Giang Thu Thủy lên lầu lại xuống lầu, ánh mắt thường nhìn về phía cửa phòng của Lưu Ngọc. Nhưng cấm chế ở phòng không có dấu hiệu mở ra chút nào, khiến nàng ta ảm đạm thất vọng không thôi. "Két!" Mãi tới một lúc sau, cửa phòng mới bất ngờ mở ra. Lưu Ngọc đi ra, cũng mở cấm chế ra lần nữa. Hắn vẫn là một thân hắc bào, ánh mắt bình thản, đã thu dọn xong, chuẩn bị trở lại tông môn. Nhưng hắn còn một chuyện cần giao phó. Lưu Ngọc nhìn thoáng qua cửa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.