Cho nên, dù hơi căng thẳng nhưng Trương Tử Bình vẫn nói năng mạch lạc từng tin tức một. “Lui ra đi.” Âm thanh oai nghiêm khôn lường vang lên giữa đại điện trang nghiêm túc mục. “Vâng, tiểu tu cáo lui.” Trương Tử Bình nghe vậy, cơ thể căng thẳng thoải mái hẳn ra nhưng hắn ta vẫn giữ vững tinh thần, khom người đáp lễ. Nói xong, hắn ta nháy mắt với Lưu Ngọc, chậm rãi bước lùi ra ngoài cửa đại điện rồi mới xoay người đi ra ngoài. Đại Càn Tiên Đế chắc chắn đã tới...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.