Trang Tử Lăng cũng coi như chưa nghe thấy, vẫn múa bút thành văn như trước, cho đến nửa khắc sau lão mới cất bút, ngẩng đầu lên nhìn Lưu Ngọc: “Thật ngại quá, để cho sư đệ chờ rồi.” Lưu Ngọc liên tục khoát tay, hắn trả lời: “Không đâu, chưởng môn sư huynh bận rộn nghìn việc, sư đệ cũng chỉ là vừa đến, đợi một lát cũng không sao!” Trang Tử Lăng nghe vậy thì lão nở một nụ cười: “Sư đệ tuổi còn trẻ mà chỉ nhờ vào một viên Trúc Cơ đan đã thành công...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.