Đứng một bên của doanh trại, Lưu Ngọc cười khách sáo với Chu Trác Phong. Về phần tu sĩ trong đội ngũ mang tới, tự nhiên có người chuyên sắp xếp đường đi cho bọn họ, không cần hắn quan tâm. Sau này có còn nằm trong sự quản lí của mình không, còn phải xem ý của các trưởng lão tông môn. Chẳng qua đội ngũ này là do Lưu Ngọc một tay mang lên, lấy tình huống lúc này và tin tức biết được, trước khi trận đại chiến này kết thúc vẫn là do mình chấp chưởng....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.