Trong cái chớp mắt, trong lòng Lưu Ngọc hiện lên rất nhiều ý nghĩ. Hắn vô thức nhìn thoáng qua Trác Mộng Chân đã cùng hắn đi tới Trung vực, rõ ràng hắn ý thức được tình huống hiện tại của mình thật đúng là không khác gì một tán tu cả. Như thế, hắn không thể mượn sức mạnh của tông môn, cách suy nghĩ của hắn về những vấn đề cũng phải thay đổi. “Quách đại hữu nói rất đúng.” “Những năm gần đây, bộ mặt xấu xí của Càn Đình, Thánh Địa, tông môn và thế gia...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.