Chỉ chốc lát sau, Lưu Ngọc đã đi vào bên trong đình nhỏ. Thấy tình cảnh này cũng không quấy rầy tới, chỉ xoay người chắp tay thi lễ cùng hai người kia rồi khoang tay đứng một bên. Hắn cũng nhìn về phía bàn cờ, vẻ mặt thành thật đợi, dường như bàn cờ được đánh vô cùng đặc sặc. Nhưng nếu nhìn kỹ lại, sẽ nhận ra con ngươi Lưu Ngọc tán loạn, lực chú ý rõ ràng không ở trên bàn cờ. Hắn không có nghiên cứu gì với cờ đạo, cũng không có hứng thú, chỉ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.