Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1109

“Anh hai Lưu, bằng không chúng ta đi Tầm Viên xem sao, biết đâu chị dâu đã về Tầm Viên rồi thì sao! Đúng, để tôi gọi cho An Bảo và An Mỹ! Tôi hỏi chúng xem chị dâu về chưa!”

Nói đoạn, Cao Bắc Vinh lại muốn gọi điện thoại cho Nhan An Bảo.

Tầm mắt của Lưu Thiên Hàn lạnh lùng quét qua trên mặt Cao Bắc Vinh, đôi tròng mắt thâm u của anh một mảnh tịch mịch, nhìn một Lưu Thiên Hàn như vậy, lòng Cao Bắc Vinh không hiểu sao phát hoảng, anh ta đang muốn nói thêm gì đó, Lưu Thiên Hàn đã một phát đạp tung cánh cửa phòng bao trước mặt.

“Anh hai Lưu, đừng nhìn!”

Cao Bắc Vinh vẫn là không đành lòng, anh ta bước tới trước, gấp gáp muốn che đi đôi mắt của Lưu Thiên Hàn, có điều khi anh ta nhìn rõ tình huống trong phòng bao, anh ta thoắt chốc sững sờ tại chỗ, đều quên luôn phải tiếp tục bịt mắt Lưu Thiên Hàn.

Cung Tư Mỹ cũng sững sờ.

Cô ta không thể tin nổi nhìn bốn người đang ngồi quanh bàn mạt chược trong phòng bao, mắt trợn rõ to, cô ta cho rằng mình nhìn nhầm rồi, cô ta dùng sức dụi mắt một cái, tình huống trong phòng bao không đổi, Nhan Nhã Tịnh, Nhạc Dũng, Thịnh Vân Hiên, còn có Lưu Vấn, đứa con gái nhỏ mà Lưu Chấn Hoa gần năm mươi tuổi mới có, bốn người đang vây quanh bàn mạt chược chơi mạt chược.

“Ù rồi!” Thịnh Vân Hiên hưng phấn hô lên, “Tối nay tôi thật là nhân phẩm bùng nổ nha, tôi thấy tôi có thể trực tiếp đi làm vua bài rồi!”

Nghe thấy tiếng nói của Thịnh Vân Hiên, Cung Tư Mỹ kinh hãi tới mức thiếu nước bật kêu thành tiếng.

Sao lại thế này!

Thủ hạ của cô ta rõ ràng đã báo lại với cô ta là Nhạc Dũng đã bị bỏ thuốc mạnh, Nhan Nhã Tịnh cũng đã bị lôi vào phòng bao, theo lý mà nói hai người bọn họ hẳn phải đang diễn một bộ phim hành động phiên bản người thật chứ, làm sao có chuyện nhàn nhã ở đây chơi mạt chược với nhau được?

Thực ra Lưu Thiên Hàn đã chuẩn bị tốt tinh thần sẽ nhìn thấy một màn quấn quýt lẫn nhau của Nhan Nhã Tịnh và Nhạc Dũng, anh thậm chí còn tìm sẵn vô số lý do để tha thứ cho Nhan Nhã Tịnh, cho Nhan Nhã Tịnh thêm một cơ hội, anh làm thế nào cũng không nghĩ tới, bọn họ lại không có lăn lộn cùng một chỗ với nhau.

Không cần nghi ngờ, Lưu Thiên Hàn thở phào một tiếng, trái tim anh nhẹ nhàng run rẩy, còn may, người phụ nữ này không làm anh thất vọng.

Người kịp lấy lại phản ứng sớm nhất chính là Cao Bắc Vinh, anh ta kích động đến nhảy cẫng lên.

Anh ta ra sức ôm lấy Lưu Thiên Hàn, “Anh hai Lưu, tôi đã nói mà, chị dâu sẽ không làm ra loại chuyện đó đâu! Anh hai Lưu, chị dâu với Nhạc Dũng không có chuyện gì, tôi thật là vui quá đi mất!”

Cao Bắc Vinh một khi vui lên sẽ muốn làm ra chút chuyện khó mà mô tả, nếu không phải do bộ mặt lạnh của Lưu Thiên Hàn quá đáng sợ, anh ta nhất định vui đến mức hôn anh một ngụm.

Thịnh Vân Hiên vui hớn hở dán giấy lên mặt Nhan Nhã Tịnh và Nhạc Dũng với Lưu Vấn xong, mãi sau mới nhận ra có người tiến vào, mà còn là phá cửa mà vào.

Thịnh Vân Hiên hễ đánh mạt chược là dễ ghiền, đang yên đang lành chơi mạt chược, không hiểu ra sao bị người quấy rầy, trong lòng bà cực kỳ không vui.

Quay mặt lại, nhìn thấy là Lưu Thiên Hàn, Cung Tư Mỹ cùng Cao Bắc Vinh, đầu mày nhăn nhíu của bà mới giãn ra, bà vội vẫy vẫy tay với Lưu Thiên Hàn, “Gia Thành, con mau tới giúp Nhã Tịnh! Nhã Tịnh thật ngốc quá mức, thua hoài, mẹ đều nhìn không nổi nữa rồi!”

Được sự phân phó của Thịnh Vân Hiên, Lưu Thiên Hàn quang minh chính đại đến ngồi bên cạnh Nhan Nhã Tịnh, bắt đầu dạy cô chơi mạt chược.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK