Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1659

“Bằng! “

Lý Đại còn chưa nói xong thì tiếng súng chói tai đã vang lên trong không trung.

Lý Đại kinh ngạc trợn tròn mắt không dám tin, hắn đến tận bây giờ còn không dám tin khẩu súng một giây trước còn năm hẳn hoi trong tay hắn, hiện tại đã rơi vào trong tay Lưu Thiên Hàn.

Hơn nữa Lưu Thiên Hàn còn nổ súng với hắn.

Đúng vậy, anh bắn vào đâu hắn vậy?

Lý Đại cứng ngắc cúi đầu nhìn, hắn phát hiện lòng bàn tay phải mà hắn vừa cầm súng bây giờ lại xuất hiện một cái lỗ máu đáng sợ.

“Aaaaaalll “Mật Khẩu Chương tiếp theo là 123456. MOng các bạn thông cảm cho sự bất tiện này.

Lý Đại đau đến nồi hét lên điên cuồng, hắn ở trong cái ngành này cũng là người có chút tăm tiếng, chưa từng chịu thiệt lớn như vậy, hơn nữa sau lưng hắn còn có nhiều đàn em như vậy, sau này hắn biết giấu mặt đi đâu cơ chứ!

Cảm giác đau đớn kịch liệt khiến hắn lại càng phân nộ, hắn run rảy giơ bàn tay nhuốm đầy máu kia lên: “Các anh em, giế t chết nó! Giế t chết nó cho taol “

“Hôm nay tao nhất định sẽ phải khiến cho nó sống không bằng chết…”

Tiếng của Lý Đại đột nhiên im bặt, hắn phát hiện trên cổ của hắn bị một thứ gì đó lành lạnh đè lên, đó hiển nhiên là súng trong tay Lưu Thiên Hàn.

Lý Đại là kẻ kiếm ăn bằng chuyện giết người cướp của, nhưng hắn lại sợ chết nhất, cảm nhận được sự lạnh lẽo trên cố mình, hắn bị dọa đến không dám thở mạnh.

Hai chân của hắn không kiềm chế được mà run rẩy, giọng nói của hắn mang sự run rẩy rõ ràng: “Cậu…cậu hai Lưu, tha…tha cho tôi đi…

“Tha cho mày? ” Trong giọng nói của Nhan An Bảo mang cái lạnh thấu xương: “Thả mày ra rồi thì sao khiến mày sống không bằng chết được chứ? “

Lý Đại không muốn đầu hàng trước một đứa con nít, nhưng vì mạng sống của bản thân hắn vẫn bày ra bộ mặt khóc tang nói: “Chuyện ngày hôm nay là tôi sai rồi, về sau tôi không dám chọc đến các người nữa!

Cầu xin các người tha cho tôi đi có được không? “

“Bác hai, hắn ta vừa nãy có nói xấu mẹ con rồi. ” Nhan An Bảo không thèm để ý đến hắn mà ngẩng mặt lên nhìn Lưu Thiên Hàn: “Miệng của hăn rất thối, bác hai, đừng động đến cổ hắn ta, chúng ta xé nát cái miệng của hắn ra trước có được không? “

“Miệng…

Lý Đại dùng bàn tay nhuốm đầy máu của mình sờ lên miệng mình một cái, hắn ta biết ý của Nhan An Bảo chắc chắc không phải dùng tay xé nát miệng của hắn mà là dùng súng.

Một viên đạn bắn vào miệng của hắn thì cổ họng của hắn chắc chắn cũng sẽ bị xuyên thủng, hắn đừng mong sống nữa!

“Không! ” Lý Đại ra sức lắc đầu: “Các người không thể đối xử với tôi như vậy! Các người không thể làm như vậy! Các người mà dám động đến tôi thì các người cũng đừng mơ có thể sống sót dời khỏi đây! “

“Ở đây đâu đâu cũng là người của tôi, nếu như anh em của tôi biết tôi chết trong tay các người thì cho dù là chân trời góc biển bọn họ cũng sẽ không tha cho các người!

Cả đời này của các người cũng đừng mong yên ổn…

Lý Đại khổ sở há miệng ra, hắn phát hiện Lưu Thiên Hàn thật sự nhét súng vào trong miệng của hắn.

Nếu như một phát này bắ n ra…

Lý Đại bị dọa đến mức trực tiếp đái ra quần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK