Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 849

Nhan Nhã Tịnh không thích mấy trò ồn ào này, nhưng mọi người đều đi qua chơi cùng, nếu như một mình cô tiếp tục ngồi trong góc thì lại là cô không nể mặt Tôn Lệ.

Vận may của Cung Tư Mỹ tối nay rất tệ, lượt đầu tiên cô ta đã rút trúng bom.

Mầy người này chơi cùng nhau đều rất điên cuồng, Cung Tư Mỹ sợ mọi người bảo cô ta làm chuyện gì quá đáng quá, cô ta suy nghĩ một lát rồi cuối cùng vẫn lựa chọn sự thật.

Không ít người đều rục rịch muốn thử, muốn nhân cơ hội này thăm dò chuyện bí mật giữa Cung Tư Mỹ và Lưu Thiên Hàn.

“Để tôi hỏi để tôi hỏi!”

Một nữ nghệ sĩ tên Triệu Bảo Ngọc khi nãy vẫn luôn nịnh hót Cung Tư Mỹ tích cực cất lời: “Tư Mỹ, lần đầu tiên của cậu và cậu hai Lưu, là ai chủ động vậy?”

“Cái này còn cần phải nói sao, đương nhiên là cậu hai Lưu chủ động rồi!” Đỗ Nghị con ông chủ mỏ quặng nhìn Cung Tư Mỹ, dáng vẻ hơi si mê: “Tư Mỹ của chúng ta xinh đẹp như vậy, là đàn ông thì đều sẽ không chịu được, trừ khi cậu hai Lưu không phải đàn ông!”

“Thôi lượn lượn lượn!” Triệu Bảo Ngọc nhìn Đỗ Nghị đầy chán ghét: “Anh tưởng rằng tên đàn ông nào cũng giống anh, chỉ biết suy nghĩ bằng nửa thân dưới à! Nhỡ may cậu hai Lưu nhà người ta theo phong cách lạnh lùng cấm dục thì sao? Tư Mỹ, cậu mau nói đi, lần đầu tiên của cậu và cậu hai Lưu, rốt cuộc là ai chủ động vậy?”

Dáng vẻ Cung Tư Mỹ xấu hổ vô cùng, không biết cố ý hay là vô ý, tầm mắt của cô ta luôn dừng trên khuôn mặt của Nhan Nhã Tịnh.

Dưới ánh đèn, sắc mặt của Nhan Nhã Tịnh hơi tái, chính là tái nhợt vì máu rút đi.

Cung Tư Mỹ khẽ cúi mặt xuống: “Bảo Ngọc, chủ đề này của cậu tà ác quá rồi đó! Đổi câu hỏi đi!”

“Tư Mỹ, mọi người đều là người trưởng thành, câu hỏi này có gì tà ác đâu!” Triệu Bảo Ngọc làm ra vẻ đập vỡ nồi đất muốn hỏi đến cùng: “Tư Mỹ, đã đánh cược thì phải chịu thua, cậu mau nói cho mọi người bọn tớ biết đi, tớ thực sự rất tò mò, cậu và cậu hai Lưu sẽ là ai cưa đổ ai!”

“Anh Gia Thành, em…” Cung Tư Mỹ cầu cứu nhìn Lưu Thiên Hàn: “Bọn họ xấu xa quá, thế này bảo em trả lời thế nào được!”

Ánh mắt âm trầm không thể suy đoán được của Lưu Thiên Hàn vẫn luôn dán chặt trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhan Nhã Tịnh, trong lòng anh thực sự rất tức giận, trước đây cô còn quấn lấy anh không tha, tối nay nhìn thấy anh thì cứ lơ anh thành không khí luôn. Tải ápp Һσlа để đọc full và miễn phí nhé.

Đúng thật là người phụ nữ này chỉ đang coi anh thành thế thân của em trai anh thôi.

Lưu Thiên Hàn tức đến mức lồng ngực nghẹn ứ, chẳng nghe rõ câu hỏi ban nãy của Triệu Bảo Ngọc là gì, cho nên anh cũng không biết nên trả lời như thế nào.

Thấy Lưu Thiên Hàn không nói gì, Đỗ Nghị không nhịn được trêu chọc: “Tư Mỹ, lần đầu tiên của cô và cậu hai Lưu, không phải đúng thật là cô chủ động đấy chứ? Nghe nói cậu hai Lưu làm người thực vật rất nhiều năm, anh ấy vừa mới tỉnh lại chưa được mấy ngày, không phải là phương diện kia có vấn đề đấy chứ?”

Con người Đỗ Nghị cậy ông già nhà mình có chút tiền mà trước giờ đều coi trời bằng vung quen rồi, thêm vào đó bình thường còn chơi bời điên cuồng, đúng là cái gì cũng dám nói.

Vốn dĩ anh ta định trêu ghẹo Lưu Thiên Hàn thêm mấy câu để thể hiện trước mặt Cung Tư Mỹ một chút, nhưng khi anh ta đối diện với ánh mắt lạnh lẽo của Lưu Thiên Hàn, anh ta lập tức có cảm giác cổ họng bị bóp chặt, sắc mặt anh ta hơi cứng đờ, lời còn lại lập tức nghẹn lại trong cổ họng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK