Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1468

Lưu Kiêu không ngờ đến Nhan Nhã Tịnh dám đ ánh mình, anh ta hoàn toàn không có phòng bị, khuôn mặt trực tiếp bị Nhan Nhã Tị Anh ta nh đánh cho lệch sang một bên.

vốn dĩ còn có vài phần trêu ghẹo với Nhan Nhã Tịnh, bây giờ ăn một cái tát, khuong mặt của anh ta lập tức chỉ còn sự nguy h lểm như rắn độc.

Tầm nhìn của anh ta khóa chặt trên mặt Nhan Nhã Tịnh không dời, dường như là muốn đâm thủng một lỗ trên khuôn mặt cô.

Đối mặt với ánh mắt u ám của Lưu Kiêu, Nhan Nhã Tịnh không có chút sợ hãi nào, cô nhếch môi giễu cợt: “Lưu Kiêu, miệng anh thối thật! Anh yên tâm đi, cả đời này tôi cũng không thể nào thao anh được, bởi vì tôi s “Nhan ợ bị anh thối chết! “

Nhã Tịnh, cô nói lại lần nữa ?! “

Trên mặt Lưu Kiêu mây đen vần vũ, lạnh lẽo như con mang xà khổng lồ muốn nuốt người khác vào bụng: “Nói!

“LƯU iêu, tôi nói, anh thối không ngửi được, còn không bằng một đống cứt! “

“Nhan Nhã Tịnh! “

Lưu Kiêu vừa muốn nổi điên thì giọng nói lạnh lẽ o như đến từ mười tám tầng địa ngục của Lưu Thiền Hàn liền vang lên trong không trung: “Cút! “

Lưu Kiêu dám đối nghịch Lưu Thiên Hàn và Lưu Gia Thành đương nhiên là lớn gan lớn mật, nhưng khi nghe thấy giọng nói của Lưu Thiên Hàn, anh ta vẫn không kìm được mà rùng mình một cái.

Sau một hồi hoảng sợ ngắn ngủi, anh ta lại cảm thấy nực cười.

Chắng qua là một tên tàn phế thôi mà, có gì mà phải sợ hãi chứ!

Rất nhanh thôi anh sẽ cướp đi tất cả mọi thứ của tên tàn phế này, bao gồm cả tiểu mỹ nhân nũng nịu này!

Ánh mắt như thể ngâm qua nước độc của Lưu Kiêu tùy tiện đảo trên người Nhan Nhã Tịnh, cuối cùng ý vị thâm thúy mà rơi trên người Nhan Nhã Tịnh.

Anh ta tiến lên trước một bước, cười như không cười nói: “Nhan Nhã Tịnh, anh ta đã là phế vật rồi thì hãy đến tìm tôi! Tôi đảm bảo sẽ không để cho cô phải chịu đói. “

Không để ý đến sự ghê tởm trong mắt Nhan Nhã Tịnh, nói xong lời này, Lưu Kiêu liền bật cười ra tiếng.

Nhan Nhã Tịnh bị Lưu Kiêu nói mà nổi da gà khắp người, nếu như anh ta chỉ là nói những lời ngông cuồng trêu ghẹo cô thì cô còn có thể nhịn, nhưng cô không chịu được anh ta hết lần này đến lần khác xúc phạm anh Lưu!

Liếc mắt thấy trên tủ đầu giường có một cái cốc thủy tinh, Nhan Nhã Tịnh tóm lấy cái cốc liền không do dự ném vào đầu Lưu Kiêu.

“Bốp! “

Trải qua đám cháy tối qua, sức khỏe Nhan Nhã Tịnh mặc dù còn có chút yếu, nhưng dưới sự tuvcs giận thì sức lực cũng không nhỏ.

Cốc thủy tỉnh đập mạnh vào trán Lưu Kiêu lập tức liền đỏ một mảng.

Lưu Kiêu làm sao cũng không ngờ đến hôm nay anh sẽ bị một người phụ nữ đánh hết lần này đến lần khác, anh ta sững sờ đứng tại chỗ hồi lâu cũng chưa hoàn hồn được.

Nhìn thấy máu trên trán Lưu Kiêu, Nhan Nhã Tịnh rốt cuộc cũng cảm thấy đỡ tức hơn một chút.

Cô học theo dáng điệu của Lưu Kiêu, ngại ngùng nhếch khóe miệng: “Lưu Kiêu, tôi khuyên anh nên đi chữa cái chứng não tàn của mình trước đi, băng không thì anh thật sự sẽ để lại tàn tật cả đời đó! “

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK