Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 915

Vì sao cô không thể, cho anh ta một cơ hội để bồi thường chứ!

“Tô Thu Quỳnh, Lâm Tam không thể cưới em được! Em kiên quyết ở bên Lâm Tam là muốn làm tình nhân của Lâm Tam sao?”

Nhìn thấy sự đau đớn rõ ràng trong mắt Tô Thu Quỳnh, trái tim Chiến Mục Hàng nghẹn lại, nhưng anh ta vẫn nói tiếp: “Tô Thu Quỳnh, chuyện em và Chiến Mục Hàng anh từng kết hôn, cả thiên hạ đều biết, em cảm thấy gia tộc như nhà họ Lâm sẽ để Lâm Tam cưới một người phụ nữ từng ly hôn, từng phá thai sao?”

“Tô Thu Quỳnh, về bên anh đi! Lâm Tiêu không thể cưới em một cách danh chính ngôn thuận, nhưng Chiến Mục Hàng anh thì có thể, Chiến Mục Hàng anh có thể nói cho cả thế giới biết rằng em là người vợ mà Chiến Mục Hàng anh yêu nhất!”

Tô Thu Quỳnh cắn chặt môi, cô không trả lời ngay lập tức.

Tuy cô rất chán ghét Chiến Mục Hàng, nhưng cô cũng phải thừa nhận rằng lời anh ta vừa nói không sai, một gia tộc như nhà họ Lâm không thể nào để Lâm Tiêu cưới cô được.

Nhưng thực ra cô sớm đã biết điều này rồi.

Tô Thu Quỳnh cô kiêu ngạo như vậy, đương nhiên không thể làm tình nhân không thể lộ mặt của một người đàn ông được.

Tô Thu Quỳnh cảm thấy mình hơi vô liêm sỉ. Dù cô đã biết rõ những điều này từ lâu nhưng vẫn đồng ý làm bạn gái của Lâm Tiêu, nói cái gì mà muốn dùng cả đời để báo đáp Lâm Tiêu. Thực ra, ý nghĩa thực sự chẳng phải là cô đang muốn đòi hỏi sự ấm áp mà Lâm Tiêu cho cô, nhưng lại không muốn trao cho anh trái tim của mình một cách hoàn chỉnh ư?

Ở một khía cạnh nào đó, cô đối với Lâm Tiêu, đúng là còn ghê tởm hơn Chiến Mục Hàng đối với cô.

“Tôi không quan tâm.”

Đương nhiên là Tô Thu Quỳnh sẽ không để Chiến Mục Hàng đắc ý, cô nói trái với lòng mình: “Chiến Mục Hàng, tôi không quan tâm! Tôi yêu Lâm Tiêu, cho dù không danh không phận thì cả đời này tôi cũng phải ở bên anh ấy!”

“Yêu?” Chiến Mục Hàng cười khẩy: “Tô Thu Quỳnh, em có biết Lâm Tam là người như thế nào không, mà em dám nói là yêu?”

“Chiến Mục Hàng, Lâm Tiêu là người như thế nào, không cần anh phải nhắc nhở tôi. Cho dù người khác nghĩ gì về anh ấy, nhưng chỉ cần tôi cảm thấy anh ấy tốt là đã đủ rồi!”

“Tô Thu Quỳnh, Lâm Tiêu từng có rất nhiều phụ nữ, em không quan tâm sao? Lúc mới học cấp hai Lâm Tiêu đã từng chơi NP với phụ nữ, em cũng không quan tâm sao?”

“Tôi không quan tâm!” Tô Thu Quỳnh cắn răng, gằn giọng nói từng câu từng chữ một.

Chiến Mục Hàng thực sự bị người phụ nữ Tô Thu Quỳnh này chọc tức tới mức muốn nổ tung ngay tại chỗ. Thực ra anh ta còn định nói, Tô Thu Quỳnh, em nhìn anh đi, em xem anh tốt biết bao, cho dù anh mắc sai lầm nhưng cơ thể anh sạch sẽ, từ đầu tới cuối, anh chỉ có một người phụ nữ là Tô Thu Quỳnh em mà thôi.

Nhưng anh ta kiêu ngạo, anh ta không nói ra được lời mất mặt như vậy, anh ta chỉ có thể nghiến răng kêu ken két hơn cả Tô Thu Quỳnh: “Tô Thu Quỳnh, em yêu Lâm Tiêu đến vậy, yêu đến mức sẵn lòng làm cả tình nhân, đến cả thể diện cũng không cần sao!”

“Đúng vậy, tôi yêu Lâm Tiêu, yêu đến mức không cần cả thể diện, cho nên Chiến Mục Hàng, bây giờ anh có thể cút đi được rồi!”

Chiến Mục Hàng bị Tô Thu Quỳnh làm cho tức tới mức thực sự muốn bỏ đi, nhưng cho dù anh ta có bỏ đi thì cũng phải dẫn theo cả Tô Thu Quỳnh.

Anh ta sẽ không để Tô Thu Quỳnh quay trở lại bên Lâm Tiêu nữa, anh ta sẽ không để Tô Thu Quỳnh trải qua một “đêm xuân tình” cùng Lâm Tiêu thêm lần nào nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK