Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1494

Lâm Tiêu vấn là chọn nói dối cô.

Giữa người với người nên thành tâm đối đãi với nhau, giữa hai người thật lòng yêu nhau thì sao lại có thể toàn là những lời nói dối được chứ?

Tô Thu Quỳnh không kiềm chế được mà lạnh lòng.

Nghe lời này của Tô Thu Quỳnh, Lâm Tiêu biết chuyện của Kiều Hinh cô chắc chắn đã biết được ít nhiều rồi, anh vừa muốn giải thích thì điện thoại đã vang lên.

Nhìn thấy người gọi đến là bạn tốt, Lâm Tiêu vội vàng nghe điện thoại.

“Tiêu Tử, có kết quả giám định DNA rồi, đừng mong tôi nó kết quả cho cậu biết, cậu tự mình đến lấy! “

Giám định DNA…

Hiện tại Lâm Tiêu vội vàng muốn biết kết quả, anh vốn dĩ là muốn để cho trọ lý của mình đi lấy, nhưng nghĩ lại thì anh vẫn quyết định tự mình đi.

Trong lòng anh có sự căng thẳng trước nay chưa từng có, anh rất muốn biết kết quả nhưng anh lại sợ Lâm Thanh Ca thật sự là con gái của anh.

Như vậy, cho dù anh có không nhận đứa con gái Lâm Thanh Ca này thì Tô Thu Quỳnh chắc chắn cũng không cần anh nữa.

Lâm Tiêu muốn ôm chặt Tô Thu Quỳnh một lần nữa, muốn nói với cô, Thu Quỳnh, cho dù có xảy ra bất cứ chuyện gì chúng ta cũng không rời bỏ nhau có được không?

Chỉ là khi nhìn thấy ánh mắt xa cách lạnh nhạt của Tô Thu Quỳnh thì lời này của anh cuối cũng cũng không có nói ra khỏi miệng.

Anh chỉ có thể hy vọng Lâm Thanh Ca không có bất kỳ quan hệ huyết thống với mình, như vậy anh liền có thể lập tức nhận tội chịu phạt với Tô Thu Quỳnh, xin cô tha thứ cho lời nói dối của anh.

Nhìn bóng lưng vội vàng rời đi của Lâm Tiêu, Tô Thu Quỳnh đau thương mà cười.

Cô cách điện thoại của Lâm Tiêu một khoảng khá xa, cô không nghe được âm thanh trong điện thoại, nhưng nhìn thấy bộ dạng vội vàng khẩn trương này của anh, cô dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết anh đây là đi tìm bạch nguyệt quang và con gái của anh rồi.

Bàn tay của Tô Thu Quỳnh không kiềm được mà nắm chặt lại, lòng bàn tay cô lạnh lẽo giống như trái tim của cô vậy, càng ngày càng lạnh, không ấm lên được nữa.

Trong phòng nghỉ có một cánh cửa sổ rất rộng, mở ra, gió đêm vù vù thổi vào, nhưng Tô Thu Quỳnh vấn cảm thấy ngột ngạt đến khó thở.

Cô cảm thấy nếu như tiếp tục ở lại phòng nghỉ thì cô chắc chắn sẽ bị ngạt chết mất.

Cô thay đôi giày cao gót trên chân ra liền đi ra ngoài phòng nghỉ.

Cô còn chưa đi ra đến con đường bên ngoài thì điện thoại mà cô mới mua cũng reo lên.

Trên màn hình điện thoại hiện một dãy số lạ, Tô Thu Quỳnh cảm thấy có lẽ là quảng cáo chào hàng, nhưng nghĩ lại cô vần là bấm nhận cuộc gọi.

Ngoài dự kiến đó là, cuộc điện thoại này không phải quảng cáo chào hàng mà là Lâm Thanh ca gọi đến.

Giọng của Lâm Thanh Ca giòn giã, ngọt ngào, thật sự rất dễ nghe.

Tô Thu Quỳnh chưa từng gặp con bé nhưng nghe giọng của nó thôi cũng có thể đoán ra được nó nó nhất định là một cô bé rất dễ thương.

Cũng đúng thôi, dựa vào nhan sắc của Lâm Tiêu và Kiều Hinh thì con của bọn họ sao có thể không đẹp được chứ!

“Con chào cô, con là Lâm Thanh Ca. “

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK