Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1453

“Cô Nhan, cô cứ nghỉ ngơi trước đi, tôi sang xem cô Tô ở cách vách sao rồi. ” Nói xong lời này, bác sĩ liên bước nhanh chân bước ra ngoài phòng bệnh.

Chiến Mục Hàng bị thương rất nghiêm trọng, hiện giờ vân còn đang ở trong phòng cấp cứu, mà cô và Tô Thu Quỳnh có thể không bị thương chút nào mà rời khỏi phòng làm việc, lý do lớn nhất chính là bọn họ được bảo vệ ở trong lòng, tất cả nguy hiểm đều bị Lưu Thiên Hàn và Chiến Mục Hàng chắn lại sau lưng.

Nghĩ đến ngọn lửa cháy hừng hực, nghĩ đến khúc gỗ bị lửa nhấn chìm kia, Nhan Nhã Tịnh không dám nghĩ, nếu như khúc gỗ như vậy rơi vào người Lưu Thiên Hàn thì anh sẽ bị thương thành ra như thế nào.

Không được, cô bắt buộc phải gặp được anh Lưu!

Trong gian phòng bệnh này, Nhan Nhã Tịnh một phút cũng không thể ở thêm được nữa, cô rút kim trên mu bàn tay ra liền lảo đảo lao ra khỏi phòng bệnh.

Vừa ra khỏi phòng bệnh, Nhan Nhã Tịnh liền nhìn thấy Tô Thu Quỳnh đang đi về phía mình.

Nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh, Tô Thu Quỳnh lập tức vô cùng kích động, cô ôm chặt lấy Nhan Nhã Tịnh: “Tiểu Tịnh, cậu không sao thật sự là tốt quá rồi! “

“Thu Quỳnh, cậu sao rồi? Không bị thương ở đâu chứ? “

Tô Thu Quỳnh nhẹ nhàng lắc đầu: “Mình không sao, chỉ có điều Chiến Mục Hàng vì cứu tớ mà bị thương rất nặng. Mình không ngờ rằng người cứu mình khỏi trận hỏa hoạn này lại là anh ta. “

Nhan Nhã Tịnh cũng không ngờ rằng Chiến Mục Hàng, người đã từng tổn thương Tô Thu Quỳnh nặng nề như vậy sẽ hết lần này đến lần khác không quản sống chết mà cứu lấy tỉnh mạng của Tô Thu Quỳnh.

Nhưng cho dù anh ta có hy sinh tính mạng vì Tô Thu Quỳnh thì sao chứ?

Đời người có những thứ đã bỏ lỡ rồi thì thật sự không thể nào quay lại được nữa, cho dù Chiến Mục Hàng có vì Tô Thu Quỳnh làm điều gì đi chăng nữa thì cũng không thê bù đắp được những tổn thương mà anh ta đã từng gây ra cho cô.

“Thu Quỳnh, tình trạng của Chiến Mục Hàng giờ ra sao rồi? “

Nhan Nhã Tịnh không hy vọng Chiến Mục Hàng xảy ra chuyện gì, nếu như anh ta vì cứu Tô Thu Quỳnh mà gặp bất trắc thì trong lòng Tô Thu Quỳnh chắc chắn sẽ cảm thấy có lỗi, cô không muốn Chiến Mục Hàng tiếp tục ảnh hưởng đến Tô Thu Quỳnh nữa.

“Tình trạng của anh ta dường như rất không ổn. ” Viên mắt Tô Thu Quỳnh không kiềm chế được mà đỏ lên: “Có điều, mình tin là mọi thứ đều sẽ tốt lên thôi. “

“Thu Quỳnh, cậu có nhìn thấy anh Lưu không? ” Nhan Nhã Tịnh cảm thấy Tô Thu Quỳnh biết tình trạng của Chiến Mục Hàng thì cũng sẽ biết tình trạng hiện tại của Lưu Thiên Hàn, cô vội vàng hỏi: “Anh Lưu hiện giờ ra sao rồi? Anh ấy có phải cũng bị thương rất nặng không? “

“Mình không nhìn thấy cậu Lưu ở bệnh viện. “

Tô Thu Quỳnh ngừng một chút lại nói tiếp: “Có điều, anh ấy bị thương chắc sẽ còn nặng hơn Chiến Mục Hàng. “

Tô Thu Quỳnh không muốn Nhan Nhã Tịnh lo lắng, nhưng có một số tình huống cô cũng không thể giấu Nhan Nhã Tịnh.

Nếu như cô không nói cho Nhan Nhã Tịnh biết sự tình thì Nhan Nhã Tịnh chắc chắn sẽ càng nghĩ ngợi lung tung hơn, càng lo lắng hơn, nghĩ vậy cô vẫn là nói cho Nhan Nhã Tịnh biết sự thật: “Tiểu Tịnh, lúc bọn mình ở phòng nghỉ thì có một khúc gỗ rơi xuống từ trên mái nhà. “

“Khúc gỗ đó suýt chút nữa đã rơi trúng người cậu. “

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK