Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 747

Đầu của Chiến Mục Hàng như nổ bùm một phát, cứ như ma đưa quỷ dắt mà từng bước tiến về phía phòng tắm.

Anh ta đứng yên ở cửa phòng tắm, không nhúc nhích. Từ trước giờ anh ta coi thường nhất chính là hành vi nghe lén người khác, nhưng mà lúc này đây, anh ta lại đang không khống chế được bản thân mình nữa.

Anh ta như phát điên, rất muốn biết Tô Thu Quỳnh và Lâm Tiêu làm gì ở trong phòng tắm.

Tiếng của Lâm Tiêu vẫn còn đang tiếp tục: “Thu Quỳnh, nhột quá, nhột chết anh rồi. Thu Quỳnh à anh xin đấy, anh sai rồi mà. Anh đứng dắn một chút là được chứ gì, em đừng cù lét nữa mà, anh thật sự rất sợ nhột!”

Lâm Tiêu và Tô Thu Quỳnh, thật sự là đang tắm chung trong phòng tắm.

Ngoại trừ tắm, bọn họ còn đang làm gì nữa?

Đứng đắn một chút là được?

Tô Thu Quỳnh đang làm chuyện ám muội gì đó với Lâm Tiêu?

Sau đó còn nghe tiếng nước bị tràn ra rơi xuống sàn. Ở trong bồn tắm mà có thể khiến nước tràn ra ngoài mãnh liệt như vậy, nhất định là hai người đó đang làm rất nhiều chuyện không được trong sáng rồi.

Đôi mắt Chiến Mục Hàng hằn lên tơ máu, Tô Thu Quỳnh và Lâm Tiêu, hai người bọn họ thật sự là không nhịn nổi nữa sao!

Lưu Thiên Hàn và Nhan Nhã Tịnh còn đang ở trong căn hộ kia kìa, vậy mà hai người họ đã như vậy rồi.

Ha!

Bị thương á?

Bị thương mà còn có thể bay nhảy trong nước được như vậy à. Tô Thu Quỳnh, rốt cuộc người phụ nữ này là mặt dày hay là không biết xấu hổ vậy!

Chiến Mục Hàng thật sự rất muốn đạp một phát đá bay cánh cửa phòng tắm, nhưng mà sau khi vào trong rồi thì sao nữa?

Anh ta có thể nói cái gì, có thể làm được gì? Chẳng qua chỉ là thưởng thức cảnh xuân nóng bỏng của Tô Thu Quỳnh và Lâm Tiêu mà thôi!

Một người đàn ông cứng rắn quật cường như vậy, đội trời đạp đất như vậy lại không có dũng khí để đối mặt với cảnh tượng tình tứ của Tô Thu Quỳnh và người đàn ông khác.

Chiến Mục Hàng mắt đỏ như máu, dồn sức buông tay nắm cửa ra rồi chạy xộc ra ngoài.

Anh ta vẫn luôn cố gắng muốn cho mình và Tô Thu Quỳnh một cơ hội. Nhưng mà còn Tô Thu Quỳnh thì sao, cô hoàn toàn không hề quan tâm tới cơ hội đó!

Nếu cô đã không quan tâm đến, cũng không mong muốn nó, vậy anh ta còn phải tưởng bở làm gì nữa!

Nhưng mà Tô Thu Quỳnh, em muốn yêu đương gắn bó với Lâm Tiêu chứ gì? Nằm mơ đi!

Người phụ nữ của anh ta, dù có muốn ức hiếp cũng chỉ có mình anh ta được ức hiếp thôi, người khác muốn ức hiếp thì chỉ đáng nhận cái chết!

Chiến Mục Hàng chậm rãi lấy điện thoại ra gọi cho Minh Quân, giọng nói lạnh đến mức như phát ra từ dưới mười tám tầng địa ngục: “Điều tra giúp tôi một số điện thoại, sau đó tiễn chủ nhân của số điện thoại đó lên đường cho tôi!”

Sau khi Chiến Mục Hàng rời đi, Lâm Tiêu cũng bước ra từ trong phòng tắm.

Lưu Thiên Hàn thật sự không ngờ Lâm Tiêu vào phòng tắm một mình lại có thể tự biên ra được nhiều màn li kì như vậy. Nhìn Lâm Tiêu như thể mang trong mình tài diễn xuất gạo cội như vậy, anh không kìm được mà buông một câu: “Lâm Tam, anh không đổi sang làm diễn viên thật sự là lãng phí lớn đó.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK