Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 775

Sau khi tỉnh táo lại, khách khứa có mặt đều không nhịn lòng được mà ngạc nhiên thốt lên.

“Còn hình như cái gì nữa! Đó rõ ràng là giọng nói của cô An rồi còn gì! Tại sao cô An lạ nói đứa trẻ trong bụng mình không phải của cậu Chiến vậy? Chẳng lẽ cô An cắm sừng cậu Chiến, qua lại với người đàn ông khác hay sao?”

“Nhưng lúc trước tôi nghe người ta nói, đứa con trong bụng cô An là của cậu Chiến cơ mà? Chẳng lẽ cậu Chiến bị đổ vỏ rồi hả?”

“Có lẽ là vậy rồi, cái sừng mà cô An cắm cho cậu Chiến đúng là vừa to vừa dài!”

“Tội nghiệp cho Tô Thu Quỳnh, cô ấy còn vì đứa nhỏ đó mà bị cậu Chiến tự mình đưa vào ngục, ngồi tù suốt năm năm!”

Giọng nói trong loa vẫn còn tiếp tục: “Anh Mục Hàng, anh ấy, anh ấy chưa từng chạm vào em, kể cả anh ấy có uống say, em chủ động bò lên giường anh ấy thì anh ấy cũng không chạm vào em.”

Mặt An Tình biến sắc, cô ta điên cuồng lao tới cạnh chiến loa, lạnh giọng ra lệnh cho một nhân viên công tác ở đó: “Tắt loa đi! Tắt loa nhanh lên!”

Nhà họ An cũng không ngờ sẽ đột ngột xuất hiện một biến cố như vậy. Cả An Tình và ông bà chủ nhà họ An đều không bận quan tâm tới hình tượng của mình nữa, đều hét to với nhân viên công tác: “Ai cho các anh mở thứ ô uế như thế này! Mau tắt loa đi!”

Thấy đám nhân viên ở đó vẫn thờ ơ, An Tình tức đến mức dậm chân: “Tắt đi! Mau tắt đi cho tôi! Các người có tin tôi sẽ giết chết hết lũ mấy người không hả?!”

Mấy nhân viên công tác kia làm lơ An Tình hoàn toàn, bọn họ có cậu Lưu chống lưng rồi, cần gì sợ thứ nực cười An Tình đang nhảy nhót diễn trò này nữa?

Tuy bọn họ vẫn không chịu tắt loa nhưng âm thanh trong loa đột nhiên tạm dừng trong giây lát. An Tình cứ tưởng loa sẽ không phát ra tiếng nữa, cô ta vội cướp chiếc micro trong tay người dẫn chương trình rồi tẩy trắng giúp mình.

“Mọi người đừng hiểu lầm, chắc chắn vừa rồi có người cố ý muốn bày trò hòng phá huỷ hôn lễ của tôi và anh Mục Hàng, mọi người đừng tin những lời kẻ xấu nói!”

Nếu An Tình không nói gì thì có khi mọi người còn không dám chắc chủ nhân của giọng nói đó chính là An Tình. Nhưng cô ta đã lên tiếng vậy rồi thì chẳng khác nào vạch áo cho người xem lưng, không còn ai nghi ngờ không rõ chủ nhân giọng nói kia là ai nữa.

An Tình vừa mới dứt lời thì giọng nói của cô ta lại phát ra từ trong loa: “Tối hôm sau, em thấy khó chịu nên đã đi đến quán bar để tự chuốc say, rồi em say rượu, bất tỉnh nhân sự, đến khi em thức dậy rồi thì mới phát hiện ra …”

An Tình quay phắt đầu lại, cuối cùng cô ta cũng không thể khống chế được sự hoảng loạn và nóng nảy trong lòng được nữa, hung dữ đe dọa đám nhân viên công tác: “Tôi bảo các anh mau tắt loa đi! Các anh có tin tôi bảo anh Mục Hàng sa thải các anh hay không hả!”

Thấy bọn họ hoàn toàn thờ ơ, An Tình vội vàng chạy đi muốn ngắt nguồn điện của chiếc loa, ba An và mẹ An cũng tiến lên hỗ trợ An Tình. Dù nguồn điện của chiếc loa đã bị rút ra nhưng giọng nói đó vẫn vang lên vang vọng trong không khí.

“Lý Hoài Nam, anh có tưởng tượng được chuyện đó đối với em như sét đánh giữa trời quang như thế nào không? Điều làm em đau đớn hơn nữa, đó chính là em đã phát hiện rằng mình đang mang thai.”

An Tình ngơ ngác nhìn xung quanh, cô ta muốn tìm được nơi đang phát ra âm thanh nhưng tìm hoài mà không thấy.

Mà giọng nói đó vẫn như một thứ âm thanh ma quỷ, thi nhau lọt vào trong tai mọi người.

Đúng rồi, một nơi lớn như thế này, ở hội trường chắc chắn có chuẩn bị rất nhiều loa, mà những cái loa này bị giấu ở đâu rồi chứ?! Vì sao cô ta lại không tìm ra!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK