Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1505

Cô khẽ nói với Thẩm Quyện: “Anh Thẩm, cảm ơn lòng tốt của anh, chỉ có điều tôi không có ý định rời xa anh hai.”

“Nhã Tịnh, anh ta đang cưỡng ép em đúng không?! Anh ta rốt cuộc dựa vào cái gì để uy hiếp em? Nhã Tịnh, đừng sợ, anh giải quyết được hết, em chỉ cần ở bên anh là được rồi!”

Ngay khi Nhan Nhã Tịnh đang muốn mở miệng, trong phòng bệnh truyền đến một tiếng ho cảnh cáo.

Trái tim bé nhỏ của cô không khỏi thắt lại, xong rồi, cuộc đối thoại giữa cô và Thẩm Tuyển đều bị anh Lưu nghe được rồi.

Không biết hôm nay ai là người đen đủi sẽ bị anh Lưu tàn nhãn này đánh gấy chân.

Nghĩ đến bộ dáng nổi giận đùng đùng của anh Lưu, Nhan Nhã Tịnh không rảnh lãng phí thời gian với Thẩm Tuyển, cô vội vàng mở cửa phòng bệnh, bước vào trong.

Thẩm Quyện lại không cảm thấy Nhan Nhã Tịnh là đang trực tiếp phớt lờ anh ta, cũng nghe thấy tiếng ho cảnh cáo của Lưu Thiên Hàn vừa rồi, anh ta cho rằng Nhan Nhã Tịnh lại bị ép buộc.

Anh ta suy nghĩ một lúc rồi đi theo Nhan Nhã Tịnh vào phòng.

Lúc này, Lưu Thiên Hàn đang nằm im trên giường bệnh, người anh từ cổ trở xuống được bị che một chiếc chăn rộng, bên trên đắp còn sắp một lớp chăn mỏng, thật khó để biết có còn chân hay không.

Trước đây, Thẩm Quyện thực sự dè sợ anh hai Lưu khét tiếng này, anh ta đã nghe nói về thủ đoạn của anh hai Lưu, biết người này đáng sợ như thế nào.

Nhưng bây giờ, anh ta sẽ không sợ một người đàn ông không còn đôi chân.

Cả Lưu Chấn Quốc và Lưu Kiêu đều đã mở cuộc họp báo, anh hai Lưu đã trải qua một cuộc phẫu thuật cắt chỉ ở vị trí cao, một người đàn ông thậm chí còn không thể đứng dậy, cho dù khí thế của anh có đáng sợ đến đâu, anh còn dọa được ai chứ? !

Nghĩ đến đây, Thẩm Quyện không khỏi đứng thẳng lưng, anh ta nhất định phải giành được Nhan Nhã Tịnh.

“Anh hai, tối hôm qua em có chút việc nên không đến đây.” Thấy khuôn mặt tuấn tú của Lưu Thiên Hàn đen lại, Nhan Nhã Tịnh không khỏi có chút thận trọng khi nói.

“Ừ” Lưu Thiên Hàn nhẹ giọng đáp, nhưng ánh mắt lại lạnh lùng đảo qua mặt Thẩm Tuyển.

Thẩm Quyện thực sự cảm thấy một người tàn phết cụt hai chân không có gì đáng sợ, nhưng khi bị ánh mắt sắc bén của Lưu Thiên Hàn quét qua, anh ta vân có chút sợ sệt.

Suy cho cùng, Thẩm Quyện là người đã từng trải qua sóng gió, tim đập lỡ một nhịp, trong tích tắc đã lấy lại được vẻ ngoài điềm tĩnh, ôn nhu.

“Anh hai, anh cảm thấy trong người thế nào? Tối hôm qua vết thương có đau không?”

Nhìn thấy Nhan Nhã Tịnh thận trọng lấy lòng Lưu Thiên Hàn như vậy, đôi mày thanh tú của Thẩm Quyện cau lại.

Gã tàn phế này lại bắt nạt cô gái nhỏ của anh ta rồi! Khi đối mặt với hắn, xem cô gái nhỏ của anh ta bị dọa sợ đến mức nào kia!

Lưu Thiên Hàn chưa kịp trả lời, Thẩm Quyện đã không nói không rằng bước lên và đứng chắn trước mặt Nhan Nhã Tịnh: “Anh Lưu, xin đừng quấy rầy Nhã Tịnh nữa!”

Nói xong, Thẩm Quyện nghiêm túc nói với Nhan Nhã Tịnh: “Nhã Tịnh, anh không biết anh ta dùng thủ đoạn gì uy hiếp em, nhưng bất kể anh ta dùng thủ đoạn mờ ám gì, anh cũng sẽ không để anh ta tiếp tục bắt nạt em.

“Nhã Tịnh, anh biết em đang bị ép buộc, em sợ hãi thủ đoạn và thế lực của anh hai Lưu, nhưng hiện tại, em không cần tiếp tục sợ anh ta nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK