Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 946

Sau khi đặt chữ ký như rồng bay phượng múa xuống văn kiện trước mặt. Nhìn cuốn sách tà ác trước mặt kia, khuôn mặt nhỏ của Nhan Nhã Tịnh lại bắt đầu đảo lộn đầu óc anh.

Trong lòng Lưu Thiên Hàn bực bội không sao diễn tả được, anh đốt một điếu thuốc, đứng trước cửa sổ sát đất, nhìn dòng xe cộ bên ngoài mà phun sương nhả khói.

Chuông điện thoại bỗng vang lên, là Thịnh Vân Hiên gọi tới: “Gia Thành, mẹ lại tìm người xem lại cho con rồi. Ngày mốt là ngày lành hoàng đạo ngàn năm khó gặp, hay là ngày mốt con với Tư Mỹ đính hôn đi, con thấy thế nào?”

Làn khói lượn lờ vẽ một vòng trước mặt Lưu Thiên Hàn, rồi tản đi từng chút một.

Lưu Thiên Hàn im lặng một lúc, dường như anh đang trầm ngâm suy nghĩ điều gì đó, nhưng lại giống như chẳng nghĩ ngợi điều gì cả.

Bờ môi mỏng khẽ giật, một chữ không mang theo chút tình cảm nào thốt ra từ miệng anh: “Được.”

Nhan Nhã Tịnh không muốn Tô Thu Quỳnh khó chịu, cô rất sợ Tô Thu Quỳnh sẽ biết được những chuyện trên mạng.

Nhưng giấy không gói được lửa, sau khi Tô Thu Quỳnh tỉnh dậy thì vẫn biết tất cả mọi chuyện xảy ra trên mạng.

Sắc mặt của Tô Thu Quỳnh có hơi tái, nhưng vẻ mặt của cô lại bình tĩnh tới kỳ lạ.

Nhan Nhã Tịnh còn chưa tìm được lời nào để an ủi cô ấy thì cô ấy đã an ủi ngược lại Nhan Nhã Tịnh trước: “Nhã Tịnh, không phải sốt sắng đâu, cũng không cần phải lo cho mình, mình không yếu ớt đến như vậy.”

Nhan Nhã Tịnh cũng biết rằng Tô Thu Quỳnh không yếu ớt như thế, nhưng cô vẫn đau lòng cho Tô Thu Quỳnh mà!

Thu Quỳnh của cô cố gắng tới gần ánh mặt trời như vậy, nhưng sao lại có nhiều người cứ nhất quyết phải đối đầu với cô ấy như thế!

“Thu Quỳnh, cậu cũng đừng khó chịu quá, người trong sạch thì không cần phải biện hộ làm gì, mình và An Bảo cùng An Mỹ sẽ nhanh chóng tìm ra sơ hở, chứng minh sự trong sạch của cậu với người trên toàn thế giới!” Nhan Nhã Tịnh dâng trào khí thế đấu tranh nói với Tô Thu Quỳnh: “Mình không những muốn chứng minh sự trong sạch của cậu mà còn muốn lôi người hãm hại cậu ra nữa, đánh cho kẻ đó nghi ngờ cuộc đời luôn!”

“Ừm, tới lúc đó mình với cậu cùng đánh.” Tô Thu Quỳnh cười tươi như hoa: “Nhã Tịnh, cậu thực sự không cần lo cho mình đâu, mình tin mọi chuyện rồi sẽ tốt lên thôi.”

“Thu Quỳnh, chuyện này chắc chắn sẽ lộ ra chân tướng, nhưng mấy ngày gân đây cậu đừng ra ngoài, mình sợ lại có cư dân mạng cực đoan sẽ làm tổn thương cậu.”

Nghe thấy lời Nhan Nhã Tịnh nói, Tô Thu Quỳnh không nhịn được nhớ tới chuyện lần trước suýt chút nữa bị tài xế xe taxi kia và đồng bọn của gã ta giết chết, môi cô ấy không kìm được mà tái đi.

Cô ấy không muốn vì một chút scandal không hiểu từ đâu ra mà phải lẩn trốn tránh né như thể không gặp được ai, nhưng cô ấy càng không muốn hành động theo cảm tính, để những người muốn hại cô ấy kia có thể nhân cơ hội.

Sợ Nhan Nhã Tịnh không yên tâm, Tô Thu Quỳnh vội vàng nói: “Nhã Tịnh, cậu yên tâm, mấy ngày nay mình sẽ ngoan ngoãn ở trong Tầm Viên, không đi đâu hết.”

Có được sự bảo đảm của Tô Thu Quỳnh, Nhan Nhã Tịnh mới lưu luyến đi ra khỏi cửa, tới bệnh viện làm việc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK