Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1561

Trên người anh ta, không có nửa chút vết máu, ngược lại, trên người anh ta mặc một bộ comple thuần thủ công màu đen ám, cao quý, sạch sẽ, đúng mực, nhưng anh ta đứng ở giữa đại sảnh như vậy, lại có một loại hơi hướm như tu la từ núi đao mưa máu lặn lội mà tới.

“Ai dám đạp ông?! Không muốn mạng nữa có đúng không?!”

Hết lần này đến lần khác bị mất mặt ở nơi công cộng, Kiều Phong đã ở bên bờ sụp đổ.

Ông ta cố gắng nhớ lại động tác vừa rồi của ông ta, sõng soài tứ chỉ tiếp đất như vậy, thật sự rất không mĩ quan.

Nếu dáng vẻ vừa rồi của ông ta bị người chụp lại, ông ta về sau còn đi xem mắt thế nào được nữa!

Càng nghĩ càng phần nộ, Kiều Phong mặt mày xanh xám bò dậy từ trên mặt đất, hận không thể đem kẻ đạp ông ta xẻ làm tám mảnh.

Không có bất kì người nào lên tiếng.

Hiện trường yên tĩnh đến mức có chút quái dị, thậm chí, còn có người trên mặt mang theo nét kính sợ rõ ràng.

Chỉ có điều, bây giờ Kiều Phong chỉ để ý muốn phát tiết sự phân nộ của bản thân, đối với hết thảy những điều này hoàn toàn không có cảm giác.

“Rốt cuộc là ai đạp ông? Cút ra đây cho ông! Xem ông chơi chết mày thế nào!”

Kiều Phong biết, người vừa rồi đạp ông ta không phải là Nhan Nhã Tịnh, ông ta nhìn quanh một vòng, tính toán đích thân tóm cổ cái kẻ đã đạp ông ta ra.

Không đợi ông ta nhận định được người đạp ông ta, một giọng nói mang theo sự lạnh lẽo rét buốt đã vang lên trong không khí.

“Ông muốn chơi chết tôi thế nào?!”

Kiều Phong ngoảnh phắt mặt lại, nhìn về phía phát ra âm thanh.

Chỉ thấy Cung Trí Cương một thân áo quần áo đen, lạnh lùng đứng trước mặt ông ta, thân hình anh ta thẳng tắp tỉnh tráng, lại thêm anh ta tương đối cao, càng làm nổi bật lên vẻ phì nộn khó coi của Kiều Phong.

Đối diện với đôi mắt sác bén như mắt ưng của Cung Trí Dương, Kiều Phong nhịn không được rùng mình ớn lạnh một cái, nhưng chỉ trong thoáng chốc, cơn giận nồng đậm đã áp đảo chút sợ hãi đó trong lòng ông ta.

Ông ta cảm thấy người đàn ông trước mặt có chút quen mắt, nhưng trong lúc nhất thời, ông ta thật sự không nhớ nổi Vân Hải có một nhân vật nào như vậy.

Nếu ông ta đã không nhận ra, đương nhiên chẳng phải là nhân vật lớn ghê gớm gì, nhiều lắm là một thanh niên tài tuấn lớn lên với khuôn mặt lừa gạt cô gái nhỏ mà thôi.

“Vừa rồi là mày đạp tao có phải không?!

Mày có biết tao là ai không?! Ngay cả tao mày cũng dám đạp, quả thật là muốn tìm chết!”

Cung Trí Dương không động thanh sắc đánh giá Kiều Phong một lượt, người đàn ông buồn nôn như thế này, còn làm trò trước mặt Nhan Nhã Tịnh, quả thật là làm bẩn mắt cô!

Kiều Phong không biết bản thân mình có thể đánh thắng được Cung Trí Dương không, ông ta tính toán lấy khí thế áp đảo anh ta trước, ông ta hung ác nhìn chẳm chằm anh ta, “Không biết tao là ai đúng không?! Tao đi không đổi họ ngồi không đổi tên, chính là ông nội Kiều Phong của mày!”

Còn ông nội Kiều Phong của mày…

Sự nghiệp của nhà họ Cung chủ yếu ở Châu Âu, Cung Trí Cương cũng cực ít xuất hiện ở Vân Hải, nhưng điều này không có nghĩa là, người ở Vân Hải liền không biết đến ông trùm thương giới này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK