Mục lục
Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1443

Quỳnh cho rằng, tình cảm của cô với Lâm Tiêu chưa có bao nhiêu sâu, nhưng bây giờ trong lòng cô, sao lại nghẹn đến khó chịu như vậy chứ! Đều sắp không thở nổi luôn rồi.

Mặc dù vậy, trên mặt của Tô Thu Quỳnh vẫn như cũ có thể mang theo nụ cười không chút kẽ hở.

“Kiều H và Lâm inh, thế thì lại thế nào chứ? Nếu cô Tiêu thật có thể cháy lại tình xưa, các người đã sớm ở bên nhau rồi. Nhưng Lâm Tiêu đã chọn tôi, điều này chỉ có thể nói lên, cái gọi là tình yêu sâu sắc giữa hai người, cũng chỉ thế mà thôi.”

“Còn có, về sau đừng lãng phí miệng lưỡi trước mặt tôi nữa, những lời này, cô nên nói với Lâm Tiêu.”

Nói xong lời này, Tô Thu Quỳnh không dừng lại thêm giây phút nào nữa, không thèm quay đầu xoay người rời đi.

Kiều Hinh cười lạnh đứng nguyên tại chỗ, móng tay dài dài của cô ta hung ác đâm vào lòng bàn tay, máu tươi dầm dề.

Giống như trái tim của cô ta lúc này, ghen ty quắn quéo đến không ngừng chảy máu, không ngừng tuôn chảy.

Cô ta chậm rãi nới lỏng ngón tay, ý cười nơi khoé môi dần dần trở nên nhã nhăn ung dung.

Cô ta bây giờ, đích xác có chút bị động, nhưng cô ta có Trăn Trăn nha.

Mẹ quý nhờ con, lần này cô ta trở lại, liền không nghĩ sẽ thua!

Lúc Nhan Nhã Tịnh đón được Tô Thu Quỳnh, chú ý thấy sắc mặt cô ấy có chút khó coi, cô không nhịn được quan tâm hỏi, “Thu Quỳnh, cậu sao thế?”

“Nhã Tịnh, mối tình đầu của Lâm Tiêu đã quay về, cô ta là Kiều Hinh.”

“Cái gì?” Nghe Tô Thu Quỳnh nói, Nhan Nhã Tịnh không khỏi sững sờ, cô làm sao cũng không ngờ tói, mối tình đầu của Lâm Tiêu lại là cô Kiều quốc tế danh tiếng lây lừng.

“Lâm Tiêu anh ấy, đã từng rất thích Kiều Hinh, trong lòng mình có chút khó chịu.” Tô Thu Quỳnh và Nhan Nhã Tịnh thẳng thắn không có bí mật gì, cô nói đúng sự thật với Nhan Nhã Tịnh.

“Thu Quỳnh, cậu đừng khó chịu, chuyện của quá khứ, đều đã qua rồi. Lâm Tiêu anh ấy thích cậu bao nhiêu, trong lòng cậu rõ ràng hơn ai hết. Kiều Hinh nói cô ta là mối tình đầu của Lâm Tiêu, nhưng có lẽ Lâm Tiêu đều đã quên mất cô ta là cọng hành nào rồi cũng nên!”

“Nhã Tịnh, mình biết Lâm Tiêu tốt với mình.

Nhưng anh ấy càng tốt với mình, mình càng cảm thấy bản thân có lỗi với anh ấy.”

Ngừng một chút, Tô Thu Quỳnh vẫn là đem lời nghẹn ở trong lòng nói ra, “Nhã Tịnh, mình đời này có lẽ đều không thể cho Lâm Tiêu một đứa con được. Nhưng mà Kiều Hinh, cô ta đã sinh cho Lâm Tiêu một đứa “

con.

“Mình cảm thấy mình kẹp ở giữa, giống như một kẻ ác cản trở bọn họ một nhà đoàn tụ. Nhã Tịnh, cậu nói xem có phải mình rất ích kỷ không? Rõ ràng biết người khác đã sinh con cho Lâm Tiêu, mình còn muốn bá chiếm Lâm Tiêu, lo sợ bọn họ một nhà đoàn tụ.

Nhìn thấy dáng vẻ hiu quạnh này của Tô Thu Quỳnh, trong lòng Nhan Nhã Tịnh thực rất khó chịu.

Cô cũng không ngờ Kiều Hinh đã có con với Lâm Tiêu. Trong lòng cô cũng chấn kinh, nhưng chỉ trong thoáng chốc, cô đã lấy lại bình tĩnh.

“Thu Quỳnh, cậu không thể chỉ tin lời nói một bên của Kiều Hinh, giám định AND đều có thể làm giả, cô ta nói con cô ta là của Lâm Tiêu, chẳng lẽ liền là của anh ấy sao?”

“Thu Quỳnh, cậu với Lâm Tiêu đến được với nhau không dễ dàng, đừng nói đứa bé đó chưa chắc đã là của Lâm Tiêu, cho dù có là của anh ấy, cậu cũng không thể dễ dàng buông tay.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK