Trông thấy Hứa Mai ngồi đối diện Diệp Khiêm, Vương Bình không khỏi hiếu kỳ, hắn có thể cảm giác được khí chất trên người Hứa Mai cùng mình giống nhau, loại khí chất này chỉ có trường kỳ ở trong quan trường mới có được. Có chút sửng sốt, Vương Bình hỏi: "Vị này là..."
Hứa Mai bất quá chỉ là quan địa phương, ở thành phố Hồ Châu tỉnh Chiết Giang đảm nhiệm chức cục trưởng cục tài chính, chức quan mặc dù không lớn, nhưng quyền lợi cũng không nhỏ. Nhưng dù sao cũng chỉ là quan địa phương, không giống với Vương Bình chính là bí thư thị ủy thành phố trực thuộc trung ương, cho nên Vương Bình không biết nàng mà nàng lại biết Vương Bình. Vừa rồi lúc nàng thấy Vương Bình cùng Diệp Khiêm chào hỏi, đã có chút kinh ngạc, hơn nữa nghe Vương Bình khẩu khí cùng Diệp Khiêm tựa hồ rất quen thuộc, trong nội tâm không khỏi đối với thân phận của Diệp Khiêm càng thêm tò mò. Người trẻ tuổi này có lẽ thực sự có vốn liếng để kiêu ngạo.
"Vương bí thư, đây là mẹ vợ ta, cũng ở trong quan trường, đang làm ở thành phố Hồ Châu." Diệp Khiêm ha ha nở nụ cười, thẳng thắn nói, cũng không quan tâm Hứa Mai có chú ý hay không.
Vương Bình sắp thăng chức bí thư thị ủy, chuyện này lúc trở về từ Myanamar Diệp Khiêm đã biết, cho nên mở miệng liền gọi là Vương bí thư, mà không phải như lúc trước Vương phó bí thư, tuy chỉ có chênh lệch một chữ, nhưng khác nhau một trời một vực.
Vương Bình có chút sửng sốt, ha ha mà cười cười vươn tay ra, nói: "Xin chào, tại hạ Vương Bình."
Hứa Mai có chút liếc Diệp Khiêm, hiển nhiên là trách cứ hắn dám gọi nàng là mẹ vợ, bất quá không có nói ra, dù sao cũng sinh ra trong quan lại thế gia, có giáo dưỡng có tố chất, dù cho hiện tại nàng vẫn phản đối chuyện của Diệp Khiêm cùng Lâm Nhu Nhu, nhưng cũng không có như người đàn bà chanh chua chửi đổng. Cùng Vương Bình bắt tay, Hứa Mai nói: "Đại danh của Vương bí thư ta đã sớm nghe nói, không nghĩ tới Hứa Mai hôm nay vinh hạnh nhìn thấy, thật sự là vinh hạnh ah."
Diệp Khiêm ngược lại là không có chú ý mấy cái tràng diện lời nói này, mà là đang thưởng thức cái liếc vừa rồi của mẹ vợ, thật đúng là phong tình vạn chủng ah. Diệp Khiêm thậm chí âm thầm nghĩ, nếu như mẹ vợ bỏ cổ cường thế cùng cao ngạo trên người, nhất định là nữ nhân mê người. Bất quá cho dù là như bây giờ, trên người mẹ vợ vẫn có mị lực mà nữ nhân khác không cách nào so sánh.
Vương Bình ha ha vừa cười vừa nói: "Hứa tiểu thư quá khách khí a, lại nói tiếp ta có thể có như ngày hôm nay còn nhờ Diệp huynh đệ hỗ trợ ah. Hứa tiểu thư, ngươi thế nhưng mà thực sự phúc khí a, có một con rễ tốt như vậy nha."
Vương Bình nói rất tùy ý, thế nhưng mà Hứa Mai nghe nhưng lại chấn động. Vương Bình thăng chức bí thư thị ủy vậy mà lại nhờ sự trợ giúp của tiểu tử trước mắt này, làm cho nàng bất khả tư nghị. Ánh mắt không khỏi nhìn về phía Diệp Khiêm, thế nhưng mà tiểu tử này nhưng chỉ là vẻ mặt lạnh nhạt mỉm cười, nàng nhìn không ra bất luận cái gì. Nữ nhi của mình vừa ý người nam nhân này, thật đúng là cho mình kinh hỉ a, nàng thậm chí bắt đầu hoài nghi, đổ ước giữa nàng và Diệp Khiêm sẽ kết thúc bằng sự thất bại của nàng. Bất quá, không liên quan thắng bại, đối với nàng đối với Lâm gia đều không có bất kỳ bất lợi nào.
Diệp Khiêm ha ha nở nụ cười, nói: "Mẹ vợ còn không có thừa nhận ta là con rể tương lai."
Vương Bình hơi sững sờ, lập tức ha ha nở nụ cười. Mẹ vợ xem con rể, loại chuyện nhà này hắn quản không được, bất quá cũng có thể hiểu được một ít.
Vương Bình cũng rất biết điều, tùy ý hàn huyên vài câu, liền cáo từ ly khai, cùng Lí Hạo ngồi ở một bàn khác. Diệp Khiêm cùng mẹ vợ tương lai lần thứ nhất giao phong cũng lập tức tuyên cáo chấm dứt, Diệp Khiêm dùng điểm số lớn vượt lên dẫn đầu. Đối với lần gặp mặt này, Diệp Khiêm vẫn là tương đối thoả mãn, biểu hiện của mình cũng không tệ, còn đối với mẹ vợ tương lai cũng có chút ít hiểu rõ, về sau sống chung sẽ tốt hơn.
Hứa Mai đứng dậy ly khai, Diệp Khiêm cung kính tiễn nàng ra Tương Phi Các, lúc chuẩn bị ly khai, Hứa Mai bỗng nhiên nói: "Lần này ta đến thành phố Thượng Hải Nhu Nhu cũng không biết."
"Con hiểu rỏ!" Diệp Khiêm nhẹ gật đầu, nói. Hứa Mai ý tứ rất rõ ràng, là không hy vọng Diệp Khiêm nói cho Lâm Nhu Nhu biết mẹ nàng đã đến Thượng Hải. Kỳ thật, cho dù nàng không nói, Diệp Khiêm cũng sẽ không nói với Lâm Nhu Nhu. Một đại nam nhân ở bên ngoài bị ức hiếp, trở về nhà cáo trạng, nam nhân như vậy căn bản cũng không có cốt khí. Bất quá Diệp Khiêm cũng từ trong lời nói của Hứa Mai nghe ra ý tứ khác, chỉ sợ là bởi vì cái gọi hai năm ước hẹn kia, tình cảm của Lâm Nhu Nhu cùng nàng mẹ lâm vào cục diện bế tắc.
Hứa Mai thoả mãn nhẹ gật đầu, lập tức tiến vào trong xe. Nếu không nói chuyện gia thế, đối với nhân phẩm của Diệp Khiêm, Hứa Mai đối với tiểu tử này kỳ thật rất có hảo cảm. Chỉ là, Lâm gia hiện tại cần không đơn giản chỉ là con rễ có nhân phẩm tốt, càng phải có một cái gia thế tốt. Bất quá, hôm nay Hứa Mai đối với gia thế của Diệp Khiêm vẫn không khỏi sinh ra rất nhiều hiếu kỳ. Nếu như Diệp Khiêm nói không giả, như vậy Diệp Khiêm mặc dù không có gia thế gì, nhưng lại tự bản thân vươn lên một vị trí nhất định, nếu không Vương Bình sẽ không nói như vậy. Nàng đương nhiên sẽ không hoài nghi Vương Bình là nói dối, có thể làm cho bí thư thị ủy hỗ trợ nói dối, cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Diệp Khiêm quay người trở lại trà lâu, trực tiếp hướng bàn của Vương Bình cùng Lí Hạo đi tới. Sau khi đi qua, Diệp Khiêm cũng không có nói khách sáo cái gì, trực tiếp ngồi xuống. Vương Bình trên mặt cũng không còn có bộ dáng tươi cười, mà là khuôn mặt u sầu. Có chút sửng sốt, Diệp Khiêm mở miệng hỏi: "Vương bí thư, vừa rồi ngươi không phải nói có chuyện quan trọng muốn nói với ta sao? Là chuyện gì?"
Vương Bình muốn nói lại thôi, dừng lại một lát, nói: "Tiểu Lý, hay là ngươi nói đi."
Lí Hạo gật gật đầu, nói: "Âu Dương Thành từ trong Ban Thanh Tra Kỷ Luật đi ra. Tuy nhiên bởi vì chuyện kia hắn đã mất đi cơ hội tranh cử chức bí thư thị ủy, bất quá hắn vẫn là phó thư kí."
Diệp Khiêm lông mày có chút nhíu lại, tuy sớm đã biết rõ quan trường Hắc Ám, nhưng Diệp Khiêm lại không ngờ rằng nó hắc đến trình độ như vậy. Bất quá, điều này cũng làm cho Diệp Khiêm biết một chuyện khác, sau lưng Âu Dương Thành khẳng định có hậu trường rất lớn chèo chống lấy hắn, nếu không cho dù hắn không bị hình phạt, tối thiểu cũng bị lệnh cưỡng chế về hưu sớm a. Như thế xem ra, về sau muốn đối phó Âu Dương Thành nhất định phải muốn làm chuẩn bị thật tốt, ngay cả hậu trường của hắn cũng phải thu thập, nếu không căn bản là không có hiệu quả gì."Vương bí thư, ngươi có ý kiến gì không?" Diệp Khiêm hỏi.