Diệp Khiêm trừng mắt liếc hắn, kinh ngạc hỏi: "Ngươi không phải đang ở Myanmar sao? Trở về khi nào?"
"Ngày hôm qua vừa trở về. Chuyện bên kia ta cũng không giúp đỡ được cái gì, ngươi cũng biết ta đối với những chuyện kia căn bản không có hứng thú, cuộc sống nơi này thích hợp với ta hơn." Thanh Phong nói, "Hơn nữa, Jack gọi điện thoại cho ta, nói là hiện tại nhân thủ không đủ, cần ta hỗ trợ tiến cho công nhân hằng ngày huấn luyện, cho nên ta trở lại. Cái kia... Lão đại, ngươi sẽ không đuổi ta trở về chứ?"
Diệp Khiêm bất đắc dĩ lắc đầu, nói: "Đã đến đây thì ở lại đi, bên này cũng đang cần nhân thủ."
Thanh Phong cười hắc hắc, nói: "Biết rõ lão đại rất thông tình đạt lý, đến, hôn một cái!" Nói xong, liền tiến lên, bộ dáng thật là muốn hôn trên mặt Diệp Khiêm một cái.
Diệp Khiêm cuống quít dùng tay ngăn trở, nói: "Ngươi là đồng tính luyến ái, ta thì không phải. Jack đang ở đâu? Ta có chuyện tìm hắn."
Thanh Phong hắc hắc nở nụ cười, nói: "Bọn hắn đều ở bên trong, ta dẫn ngươi đi qua."
Nói xong, dẫn Diệp Khiêm bên trong đi vào, lúc đi qua đám bảo an, Thanh Phong nhìn lướt qua, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Chú ý, toàn thể mọi người tự tập luyện một giờ."
Những bảo an được tuyển dụng rõ ràng cảm giác có chút không chịu đựng nổi, mặt trời đã lên cao, trên trán đã tràn đầy mồ hôi. Bất quá, đều không có lên tiếng, vẫn đứng thẳng như trước.
Diệp Khiêm thoả mãn nhẹ gật đầu, hướng bên trong đi vào, nói: "Như thế nào rồi? Những người này có ai đặc biệt ưu tú không?"
"Ta cũng mới bắt đầu đối với bọn họ tiến hành huấn luyện mà thôi, cũng không rõ ràng." Thanh Phong nói, "Bất quá cho dù bọn họ là đống phân, ta cũng có thể đem bọn họ chế biến thành bảo vật, huấn luyện ra những chiến binh ưu tú."
Diệp Khiêm không khỏi cười khổ một tiếng, ví von này thật là cường hãn. Bất quá, Thanh Phong mặc dù là người có chút khoa trương, bình thường làm việc tựa hồ như là một hài tử chưa trưởng thành, nhưng là đối mặt chuyện đứng đắn lại tuyệt không hàm hồ. Diệp Khiêm đối với hắn vẫn có tín nhiệm.
Đến bên trong phòng, Jack, Mặc Long, Ngô Hoán Phong đều ngồi ở trong đó, trước mặt bày một bộ bàn uống trà, trong chén nước trà nồng đậm đang bốc hơi nóng. Trông thấy Diệp Khiêm bước vào, ba người cuống quít đứng lên, kêu lên: "Lão đại!"
Diệp Khiêm nhẹ gật đầu, đi đến trên ghế sa lon ngồi xuống, nói: "Đều ngồi đi. Jack, vất vả ngươi rồi, chuyện nơi đây còn cần ngươi tốn nhiều tâm tư."
"Chuyện này vốn là chuyện của ta phải làm, không khổ cực." Jack nói.
Diệp Khiêm gật gật đầu, ánh mắt chuyển hướng Ngô Hoán Phong, kinh ngạc hỏi: "Hoán Phong, ngươi không ở cùng với Nhiên tỷ sao? Hiện tại thành phố Thượng Hải tuy biểu hiện ra rất bình tĩnh, nhưng bên trong lại sóng ngầm cuồn cuộn, ngươi phải bảo vệ tốt an toàn của Nhiên tỷ."
"Nhiên tỷ sáng sớm đã đi công ty, nói là cả ngày đều ở trong công ty xử lý công vụ, cho nên để cho ta đi ra ngoài hóng gió. Ta nghĩ ở công ty, Nhiên tỷ sẽ không có chuyện gì, cho nên thuận tiện đến nơi đây nhìn xem." Ngô Hoán Phong nói.
Diệp Khiêm đương nhiên minh bạch ý tứ của Ngô Hoán Phong, cũng không có trách cứ hắn, chỉ thuận miệng nói một chút mà thôi. Đương nhiên, dù cho Ngô Hoán Phong không ở bên cạnh, người có thể làm bị thương Tống Nhiên cũng không nhiều, nói như thế nào nàng cũng từng cũng là nhất đẳng cao thủ của Ám Dạ Hoa Bách Hợp. Tuy đã lâu không có ra tay, nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo, người bình thường cũng đừng mong tổn thương được nàng.
"Thanh bang bên kia có động tĩnh gì không?" Diệp Khiêm hỏi.
"Tạm thời không có, bất quá ta nghe nói Tư Đồ Lập bị đá ra khỏi Thanh bang." Mặc Long nói.
"Ừ?" Diệp Khiêm sửng sốt, kinh ngạc nói: "Tư Đồ Lập bị đá ra khỏi Thanh bang? Chuyện gì đã xảy ra?"
"Cái này ta cũng không rõ ràng. Bất quá sau chuyện tối ngày hôm qua, ta lại đi quán bar Cuồng Say, sau khi Tư Đồ Lập bị Thanh bang dùng bang quy xử phạt, liền trục xuất khỏi Thanh bang." Mặc Long nói.
Diệp Khiêm lông mày tụ cùng một chỗ, thật sự có chút không rõ cữ động lần này của Thanh bang là có ý gì. Theo lý thuyết, coi như Tư Đồ Lập làm không đúng, thế nhưng mà dù sao mình cũng quét mặt mũi Thanh bang, bọn hắn không có khả năng như vậy liền bỏ qua, nếu không Thanh bang về sau làm thế nào tồn tại trên đường? Diệp Khiêm cảm thấy thủ lĩnh Thanh bang không đơn giản, chỉ sợ là nhân vật rất khó đối phó."Mặc Long, ngươi làm vô cùng tốt." Diệp Khiêm nói.
"Lão đại, chúng ta chú ý tới Đặng Phi Tường gần đây có động tác khá lớn, hắn từ Châu Âu mời tới tổ chức lính đánh thuê Hắc Ưng, nhân số ước chừng có mười người, tin tưởng sẽ có hành động lớn." Jack nói.
"Lính đánh thuê Hắc Ưng? Là người của Liệp Ưng Johnan?" Diệp Khiêm nói.
"Đúng vậy, bất quá thợ săn Johnan cũng không có đến." Jack nói.
"Lính đánh thuê Hác Ưng cũng không có bản lãnh gì, danh khí trong lính đánh thuê thế giới cũng không lớn, bất quá thợ săn Johnan lại là người tài giỏi. Đã từng tham gia bộ đội liên hiệp quốc cùng với tổ chức NATO nhằm vào Afghanistan, có kinh nghiệm chiến đấu phong phú. Bản thân có năng lực tác chiến mạnh phi thường, bất quá năng lực chỉ huy có chút khiếm khuyết." Diệp Khiêm chậm rãi nói, "Jack, ngươi tiếp tục lưu ý Đặng Phi Tường cùng hành động của lính đánh thuê Hắc Ưng. Bất quá, đừng bạo lộ thân phận của chúng ta, ta muốn xem bọn hắn đang đánh cái chủ ý gì."
"Đã rõ, lão đại!" Jack nói.
Gật gật đầu, Diệp Khiêm nói tiếp: "Đúng rồi, Jack, ngươi đem kế hoạch phát triển công ty trong tương lai đưa cho ta một phần, đêm nay chúng ta cùng đi gặp bí thư thị ủy thành phố Thượng Hải Vương Bình, ta muốn đem nghiệp vụ của công ty bảo an Thiết Huyết mở rộng toàn bộ thành phố Thượng Hải."
"Đêm nay?" Jack có chút giật mình nói.
"Như thế nào? Có vấn đề gì không?" Diệp Khiêm nói.
"Không có! Thời gian mặc dù có chút gấp, bất quá tin tưởng trước đêm nay có thể chuẩn bị tốt." Jack nói.
Thoả mãn gật đầu, Diệp Khiêm nói tiếp: "Còn có, Jack, ngươi lại để cho người cẩn thận điều tra Thanh bang, Hồng Môn cùng tập đoàn Phi Tường, ta muốn tư liệu tất cả thành viên của bọn hắn, càng kỹ càng tốt."
"Việc này cần một ít thời gian!" Jack nói.
"Không sao. Chỉ cần tư liệu của một ít cao tầng bọn hắn là được, cùng với quan viên chính phủ mà bọn họ có quan hệ đều phải kỹ càng tra ra, việc này đối với sự phát triển của chúng ta về sau rất hữu dụng." Diệp Khiêm nói.
"Ta đã biết phải làm sao rồi, lão đại." Jack nói.
Diệp Khiêm nở nụ cười, đối với năng lực làm việc của Jack, Diệp Khiêm chưa từng hoài nghi."Như thế nào? Chúng ta cũng thật lâu không có luận bàn qua? Có hứng thú hay không? Mọi người đi ra ngoài luyện một chút?" Diệp Khiêm nhàn nhạt nở nụ cười, nói.