Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi có ý nghĩ muốn độc bá Đông Bắc, mà Phổ Hi Kim thì lại có quan hệ mật thiết với Mafia nước Nga, dưới sự ủng hộ hắn, Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi chỉ sợ đã sớm dứt bỏ tất cả băn khoăn, quyết định được ăn cả ngã về không đi a.
Diệp Khiêm không khỏi lạnh lùng hừ một tiếng, hắn vốn cho rằng, bất kể là Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi hay Hắc Quả Phụ Cơ Văn có làm ra chuyện gì, thì đều là tranh chấp nội bộ người Hoa Hạ, nếu như có người ngoài tiến vào, thì bọn họ phải liên kiết đem đám người kia đuổi đi. Nếu như đuổi mà bọn họ không chịu đi, thi hãy cho thi thể của bọn họ nằm lại tại Hoa Hạ.
Cho tới bây giờ, Diệp Khiêm cũng không biết giữa Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi cùng Hắc Quả Phụ Cơ Văn xảy ra mâu thuẫn gì, rốt cuộc là ai đúng ai sai, hắn cũng không có ý nghĩ nhúng tay vào chuyện này.
Có chút trầm ngâm, Diệp Khiêm hỏi tiếp: "Tôi muốn Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi không thấy ánh mặt trời ngày mai. Anh Lâm có thể giúp tôi chuyện này không?" Về phần thủ hạ của Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi, Diệp Khiêm cũng không cần phải phiền lòng về chuyện này rồi, sau khi Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi chết, bọn họ chắc chắn sẽ tan đàn xẻ nghé, tin tưởng Hắc Quả Phụ Cơ Văn sẽ không ngồi im, nhất định sẽ tiến công quy mô lớn. Cô gái này có khí phách không thua đấng mày râu, hơn nữa cô còn ẩn nhẫn rất sâu, dưới sự khiêu khích của Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi mà cô vẫn có thể chịu đựng được sự oán hận của thủ hạ, không những không ra tay, mà còn thu hẹp thế lực của mình lại.
Dương Thiên là người mà Diệp Khiêm tôn kính, hắn cũng hi vọng tro cốt của Dương Thiên có thể trở về quê nhà. Bất quá, chuyện này không phải là trách nhiệm của hắn, hơn nữa cho dù hắn nguyện ý đi làm thì chỉ sợ Hắc Quả Phụ Cơ Văn cũng sẽ không đồng ý. Đây là trách nhiệm của Hắc Quả Phụ Cơ Văn, là nguyện vọng của cô, cũng là chấp nhất trong lòng cô. Diệp Khiêm chỉ có thể giúp cô giải quyết phiền toái trước mắt mà thôi. Còn về phần Tây Bắc Vương, thì giao cho Hắc Quả Phụ Cơ Văn tự mình đi giải quyết a.
Cho đến nay, người Diệp Khiêm bội phục chỉ có hai người. Một người thì đem hi vọng cùng trách nhiệm phó thác cho hắn Trần Phù Sinh, một người thì là người mà hắn chưa từng gặp mặt Dương Thiên. Hai người đều là từ tầng chót của xã hội, gian nan đi lên. Bọn họ đã từng phải ăn xin, làm công vv..., đã từng bị người khác phản bội, đã từng trãi qua cuộc sống cô độc, nhưng mà bọn họ đều dựa vào chấp nhất trong lòng mình, họ muốn vươn lên đứng trên người khác, cuối cùng bọn họ đều trở thành bá chủ một phương. Bọn họ có điểm chung giống nhau chính là, cả đời bọn họ đều cảm thấy áy náy vì một cô gái, một cô gái vì bọn họ mà vẫn đau khổ bướng bỉnh chờ đợi.
Đàn ông, có thể rất hung ác, có thể tuyệt tình, có thể bỏ qua hết thảy mọi người, có thể có lỗi với người khác, có thể có lỗi với chính bản thân họ, nhưng đừng bao giờ có lỗi với mẹ và vợ của mình.
Trần Phù Sinh cùng Dương Thiên đều thiếu nợ một cô gái cả đời. Còn mình thì sao? Diệp Khiêm có chút phiền muộn, hắn có phải cũng sẽ thiếu nợ một cô gái cả đời giống như bọn họ?
Nhìn thấy ánh mắt của Diệp Khiêm bỗng nhiên hiện ra một tia u oán lãnh ý, Lâm Phong có chút sửng sốt. Dù sao, hắn cũng không phải là Quỷ Lang Bạch Thiên Hòe, cùng Diệp Khiêm quen biết thời gian cũng không dài, đối với tính cách của Diệp Khiêm hắn cũng không hiểu rõ. Bất quá, đôi khi thời gian quen biết dài ngắn, cũng không ảnh hưởng đến tình hữu nghị giữa hai người. Hắn không cần biết rõ trong lòng Diệp Khiêm đang có sự chuyện gì, hắn chỉ cần biết rõ, Diệp Khiêm là một đối thủ đáng giá tôn kính, một người bạn đáng giá tương giao là đã đủ rồi.
Lâm Phong đưa tay nhìn đồng hồ trên cổ tay, nói: "Bây giờ là mười giờ đêm, cách lúc trời sáng còn khoảng tám giờ. Thời gian còn nhiều, chúng ta tiếp tục uống a!"
Diệp Khiêm mỉm cười nhìn Lâm Phong, bưng chén rượu lên, nói: "Cạn!"
"Cạn!"
Rượu xái 56 độ, tiến vào trong miệng, liền có một luồng khí cay độc theo cổ họng chảy thẳng xuống bụng. Sau đó, luồng khí nóng nhanh chóng trùng kích lên não, cao thấp lưỡng trọng thiên, những lỗ chân lông quanh thân phảng phất đều lập tức giãn ra. Có lẽ đây chính là mị lực của rượu a?.
Rượu là gì? Rượu là đồ uống có cồn thực phẩm, được sản xuất từ quá trình lên men (có hoặc không chưng cất) từ tinh bột của các loại ngũ cốc, dịch đường của cây và hoa quả hoặc được pha chế từ cồn thực phẩm. (Ethanol). Đàn ông thích uống rượu, cũng giống như phụ nữ thích mua nội y, bất đồng là đàn ông đối với rượu rất chấp nhất, phụ nữ đối với nội y thì có mới liền nới cũ.
Quán ven đường này, được giang hồ gọi là nơi Phá Quân tinh Diệp Khiêm cùng Thất Sát tinh Lâm Phong đạt thành lần hợp tác đầu tiên. Không vì danh tiếng cũng không phải vì lợi ích, chỉ là vì thưởng thức lẫn nhau mà thôi. Nhiều năm sau, ông chủ quán này mới biết là lão đã từng chiêu đãi qua hai vị này, chuyện này làm cho lão cảm thấy tự hào.
Phổ Hi Kim không có danh tiếng tại Hoa Hạ, nhưng tại nước Nga, thì hắn rất nổi tiếng. Tuy hắn chỉ là một tên thủ hạ, một tên nô tài, nhưng hắn lại là một tên nô tài rất xứng chức, sau lưng của hắn là người mà ngay cả tổng thống nước Nga cũng phải kiêng kị ba phần.
Lần này hắn đến Hoa Hạ, là bởi vì hắn có một sứ mạng rất quan trọng, nếu như hắn hoàn thành chuyện này, thì thân phận của hắn trước mặt ông chủ của hắn sẽ càng cao thêm. Ông chủ của hắn nhất định sẽ nhìn hắn bằng ánh mắt khác, sẽ càng thêm tín nhiệm hắn và sẽ giao phó thêm nhiều trọng trách cho hắn. Có ít người cho rằng có thêm trách nhiệm thì sẽ càng thêm thảm hại, bởi vì nó đại biểu cho việc bọn họ không thể lười biếng, nhưng đối với người có dã tâm như Phổ Hi Kim mà nói, thì đây là một cơ hội, một cơ hội đem gia tộc của hắn hướng tới đỉnh phong.
Kế hoạch này, hắn đã bố trí hai năm, hết thảy đều đang tiến hành đâu vào đấy. Cũng rất thuận lợi cùng Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi thành lập mối quan hệ, có tầng quan hệ này, rất thuận tiện cho hắn ở Hoa Hạ hành động. Nhưng mà, Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi lại để cho hắn thất vọng, tốn thời gian hai năm mà cũng không thể giải quyết Hắc Quả Phụ Cơ Văn, hơn nữa còn muốn hắn tự thân xuất mã.
Thế nhưng mà, Hắc Quả Phụ so với Hổ Đông Bắc thì thông minh hơn nhiều, cô lại rất ngoan cố, vô luận là hắn mở ra điều kiện gì, thì cô cũng không chịu hợp tác với hắn, không đem mảnh đất trong tay cô bán cho hắn. Hắc Quả Phụ còn nói, cô cái gì cũng dám làm, chỉ không dám làm Hán gian. Không có người nào biết rõ, những lời nói này kỳ thật là lời mà Dương Thiên đã nói, cô một mực tuân thủ nghiêm ngặt lấy, chấp nhất lấy. Ông chủ của Phổ Hi Kim đã có chút không kiên nhẫn được nữa rồi, cho nên hắn cũng không thể ngồi đợi được nữa, vì thế hắn đã ủng hộ Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi ra tay đối với Hắc Quả Phụ Cơ Văn.
Thế nhưng mà vào lúc mấu chốt này, thì Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi lại đi trêu chọc Diệp Khiêm, chuyện này để cho Phổ Hi Kim tức giận không thôi. Bất quá, chuyện đã xảy ra hắn cũng không có cách nào, hắn cũng chỉ có thể ra tay giúp Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi diệt trừ Diệp Khiêm mà thôi. Tuy chuyện này rất có thể sẽ khiến cao tầng Hoa Hạ chú ý, nhưng đây là chuyện bắt buộc hắn không thể không làm.
Sau khi nói chuyện điện thoại với Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi xong, Phổ Hi Kim lập tức triệu tập thủ hạ đi đến biệt thự của Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi. Những người này đều là người mà hắn dùng rất nhiều tiền mời đến, bọn họ đều từng giết người, hơn nữa bọn họ còn từng giết chết lính đánh thuê thế giới. Hắn cũng biết, những người này một khi xuất hiện tại Hoa Hạ sẽ rất nguy hiểm, sẽ khiến cho Cục Quốc An chú ý, rất có thể sẽ làm cho kế hoạch của hắn hoàn toàn thất bại; nhưng nếu như chuyện này không nhanh chóng giải quyết, thì không biết Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi sẽ chọc ra thêm phiền toái gì nữa a.
Chỉ là, Phổ Hi Kim cũng không ngờ rằng, người mà lần này Hổ Đông Bắc Loan Băng Lợi đắc tội lại là Diệp Khiêm, vương giả tổ chức lính đánh thuê thế giới thủ lĩnh Nanh Sói Lang Vương Diệp Khiêm. Bất quá, cho dù hắn biết rõ, thì đứng trước mặt lợi ích thật lớn, thì hắn cũng sẽ ra tay giải quyết Diệp Khiêm. Nhưng mà, chuyện này lại làm khổ đám lính đánh thuê rồi, bọn họ không hiểu tại sao lại đắc tội một người không nên đắc tội.
Bất quá, bản thân là lính đánh thuê, bọn họ cũng có sự kiên trì cùng quyết tâm của lính đánh thuê, chỉ cần bọn họ tiếp nhận nhiệm vụ này, thì cho dù bọn họ có biết rõ thân phận của Diệp Khiêm, thì bọn họ cũng sẽ nhất định chiến đấu đến hơi thở cùng. Bởi vì, bọn họ là thành viên của tổ chức lính đánh thuê Cáo Bắc Cực có tiếng tăm lừng lẫy trên thế giới.
Từ khi Huyết Báo bị Nanh Sói tiêu diệt, tổ chức lính đánh thuê thế giới đã có bảng xếp hạng mới, thì tổ chức lính đánh thuê Cáo Bắc Cực được xếp tại vị trí thứ tư, có thể thấy được thực lực của tổ chức lính đánh thuê Cáo Bắc Cực cũng không phải là hư danh.
Giới sát thủ có quy củ của sát thủ giới, lính đánh thuê thế giới cũng có quy củ của lính đánh thuê thế giới. Tuy bọn họ xếp sau Nanh Sói, nhưng cũng không có nghĩa là tất cả thành viên của bọn họ đều có thực lực kém thành viên Nanh Sói, mấy năm gần đây, bọn họ cũng có ý nghĩ đọ sức với Nanh Sói, muốn thử xem Nanh Sói có xứng đáng trở thành vương giả lính đánh thuê hay không. Đều là quân nhân, đều đã chảy máu khi giết địch, ai cũng không thể nói mình là người giỏi nhất, con người ai không có vài phần ngạo cốt, vài phần ngạo khí? Đàn ông thường rất xem trọng mặt mũi, không phải sao?
Chỉ là, Diệp Khiêm cũng không ngờ rằng, lần này hắn tới Đông Bắc lại xảy ra nhiều chuyện phiền toái như vậy.