Mục lục
Siêu cấp binh vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chính trị Myanmar, hoàn toàn bị Diệp Khiêm đùa giỡn trong lòng bàn tay, cái gì mà tranh cử, bây giờ biến thành do Diệp Khiêm quyết định, muốn ai lên thì người đó lên. Thật đáng buồn cho một quốc gia không có thực lực nên bị người khác đùa giỡn. Haizzzzzzz

Cục an toàn quốc gia Myanmar dưới áp lực của chuyện xảy ra ở tòa nhà diễn ra hội nghị, cũng đã tiến hành bắt người tranh cử còn lại, sau đó bí mật giam và thẩm vấn. Ngươi tranh cử còn lại cho dù có nói như thế nào, cũng không thể thoát tội danh này. Huống chi, Diệp Khiêm còn mua chuộc được một thủ hạ của người tranh cử kia, lại để cho hắn chỉ ra và xác nhận mọi chuyện đều là do người tranh cử kia làm.

Ngươi tranh cử còn lại đã rơi đài, tên thủ hạ tự nhiên muốn một lần nữa leo lên cành cây cao, dưới sự hấp dẫn của ích lợi thật lớn hắn không chút do dự liền đáp ứng. Kể từ đó, ngươi tranh cử kia xem như triệt để rửa không sạch tội danh giết người, liền nhanh chóng bị định tội.

Sau khi nghỉ ngơi hơn nửa tháng, thương thế của Vô Tửu đã chuyển biến tốt hơn một tí, có thể xuống đất đi lại. Nhân khí của Vô Tửu cấp tốc kéo lên cao, cơ hồ chức tổng thống Myanmar đã nằm trong tay lão mà không có bất kỳ lo lắng gì. Nhìn hình ảnh trực tiếp trong tivi, Diệp Khiêm có chút nở nụ cười. Myanmar là một nơi tốt a, đối với Diệp Khiêm mà nói, về sau có thể đem rất nhiều súng ống đạn dược để ở chỗ này, hơn nữa thông qua kiểm soát Myanmar cũng có thể ngăn chặn một phần thuốc phiện buôn lậu ở Tam Giác Vàng, chuyện này chẳng khác nào nói đại bộ phận thuốc phiện buôn lậu trên thế giới đều bị Diệp Khiêm chặn ở cổ họng. Đặc biệt là Châu Á cùng Châu Âu, cơ hồ tất cả thuốc phiện đều có xuất xứ từ Tam Giác Vàng, hôm nay chỉ cần Diệp Khiêm không cho phép chỉ sợ ai cũng đừng nghĩ có thể mang thuốc phiện đi ra ngoài.

Đương nhiên, chuyện này còn cần một chút thời gian, chuyện còn lại Diệp Khiêm toàn bộ giao cho Phong Lam đi xử lý. Hơn nữa cũng phân phó Lãnh Nghị, lại để cho hắn điều thêm một ít thành viên tới, hơn nữa cũng chiêu mộ thêm một ít thành viên, là sĩ quan xuất ngũ hoặc binh lính đặc chủng xuất ngũ đều được.

Về phần giải quyết đội du kích trong hòa bình, thì cũng không cần Diệp Khiêm phiền lòng, đây là chuyện cần thời gian lâu dài, chậm rãi đi bàn bạc cân nhắc, giao cho Phong Lam cùng Thiên Trần xử lý là được rồi.

Không nói những chuyện này, còn có nhiệm vụ Hồ Nam Kiến giao cho hắn. Diệp Khiêm tuy không phải rất để ý, nhưng chuyện này cũng là cơ hội đáng giá để hắn xem trọng. Nếu như có thể thuận lợi đem Đài Loan khống chế trong lòng bàn tay, như vậy chuyện kế tiếp sẽ dễ dàng xử lý hơn rất nhiều.

Đến lúc đó, nếu quả thật cùng thế lực thần bí mà Hoàng Phủ Kình Thiên đã nói phát sinh mâu thuẫn, thì chính phủ Hoa Hạ cũng không thể không đứng ở bên phía của hắn. Đã có quốc gia ủng hộ, cho dù lực lượng thần bí kia có lớn thế nào thì cũng không cách nào rung chuyển nổi một quốc gia.

Thế cục Myanmar xem như đã ổn định, Diệp Khiêm nghỉ ngơi vài ngày sau đó ngồi phi cơ bay đi Đài Loan. Bất quá Diệp Khiêm cũng không có đem chuyện hắn trở lại Đài Loan nói cho bất cứ kẻ nào, cho dù là Phong Lam cùng Thiên Trần, Diệp Khiêm cũng bắt bọn họ giữ bí mật. Diệp Khiêm tại sao phải lựa chọn làm như vậy? Bởi vì chỉ có dùng một loại góc độ người ngoài cuộc đi quan sát thế cục, mới có thể phân tích càng thêm tinh tường.

Các thế lực ở Đài Loan đoán chừng sẽ buông lỏng lòng cảnh giác đối với hắn rất nhiều, Diệp Khiêm muốn đúng là loại hiệu quả này, chỉ có như vậy mới có thể tạo thành một loại biểu hiện giả dối, chính là hắn đối với những sinh ý thế giới ngầm không có hứng thú chút nào, cũng không có tính toán đối phó bọn họ, kể từ đó, thời điểm hành động mới có thể làm cho bọn họ trở tay không kịp.

Đương nhiên, chuyện này cũng không phải là chuyện có thể dễ dàng làm được, muốn ba đại bang hội buông lỏng lòng cảnh giác đối với hắn vẫn phải cần một khoảng thời gian dài. Dù sao, bọn họ khẳng định cũng biết chuyện đã xảy ra ở thành phố Thượng Hải Hoa Hạ, từ đó cũng sẽ liên tưởng đến tập đoàn Hạo Thiên cũng không phải là một tập đoàn buôn bán đơn giản như vậy. Với tư cách hắc bang nổi tiếng ở Đài Loan, bọn họ không thể không cân nhắc những chuyện này, trong nội tâm cũng không khỏi không cảm thấy nguy cơ.

Cho dù hiện tại Hội Tam Hoàng cùng Diệp Khiêm đã có quan hệ hợp tác, nhưng Chu Chính Bình đối với Diệp Khiêm vẫn có cảnh giác rất lớn, chỉ có điều thái độ mà Diệp Khiêm biểu hiện làm cho lão có cảm giác Diệp Khiêm không có ý định đoạt sinh ý hắc đạo của lão, cho nên lão mới yên lòng. Bởi vì có quan hệ hợp tác xây dựng trung tâm cung ứng hàng hóa, nên Chu Chính Bình tự nhiên ở một vài phương diện cũng phải thay tập đoàn Hạo Thiên ra mặt dọn dẹp, dù sao đối mặt với tại lợi ích khổng lồ từ trung tâm cung ứng hàng hóa Chu Chính Bình nhất định sẽ không buông tha.

Mặc dù nói có Thanh Phong cùng Tín Nại ở trong tối điều tra cùng chú ý hành động của ba đại bang hội, nhưng do sự xuất hiện của Diệp Khiêm, nên nhất định sẽ để cho ba đại bang hội có chút cảnh giác đề phòng. Diệp Khiêm hiện tại lựa chọn bí mật tiến đến Đài Loan, chính là vừa có thể quan sát tình hình thêm rõ ràng, vừa có thể kích thích sự cạnh tranh của ba đại bang hội.

Diệp Khiêm cũng tin tưởng, đối với việc Hội Tam Hoàng chiếm được lợi ích lớn từ tập đoàn Hạo Thiên, Trúc Liên bang cùng Liên Minh Thiên Đạo khẳng định sẽ không có cam lòng, hơn nữa những ngày này Thanh Phong cùng Tín Nại chỉ huy thành viên Tử Lang châm ngòi thổi gió, tin tưởng mâu thuẫn của bọn họ đã đang dần trở nên gay gắt. Có lẽ không được bao lâu, liên minh giữa ba đại bang hội sẽ triệt để tàn phá, đợi đến lúc bọn họ khai chiến, chính là thời điểm Diệp Khiêm tiếp thu địa bàn của bọn họ.

Một chiêu dẫn xà xuất động này, Diệp Khiêm từ lúc vừa mới bước vào Đài Loan đã có kế hoạch rồi. Mà sở dĩ lựa chọn hợp tác với hội Tam Hoàng, đó là bởi vì thế lực hội Tam Hoàng tại thành phố Đài Bắc là lớn nhất, như vậy Diệp Khiêm cũng có lý do bỏ qua Trúc Liên bang cùng Liên Minh Thiên Đạon, cũng không để cho ba đại bang hoài nghi hắn có mưu đồ gì. Sự thật chứng minh, cách làm của Diệp Khiêm là chính xác, nếu như lúc trước Diệp Khiêm lựa chọn Trúc Liên bang hoặc Liên Minh Thiên Đạo, mà không phải hội Tam Hoàng, điều này có nghĩa là không đem hội Tam Hoàng để vào mắt, hội Tam Hoàng nhất định sẽ tạo cho Diệp Khiêm phiền toái rất lớn.

Hợp tác với hội Tam Hoàng, mà không phải Trúc Liên bang cùng Liên Minh Thiên Đạo, làm cho liên minh giữa ba đại bang càng thêm xa cách. Từ đó, kích phát mâu thuẫn của bọn họ, có như vậy mới có thể hoàn thành kế hoạch thâu tóm ba đại bang của Diệp Khiêm.

Sau khi xuống máy bay, Diệp Khiêm vừa đi ra khỏi sân bay, lại bi ai phát hiện điện thoại di động cùng ví tiền cũng không có trong người. Cẩn thận suy nghĩ một chút, nhất định là rơi ở Myanmar, trên máy bay chắc chắn sẽ không có ăn cắp, ở sân bay cũng không có ai tới gần hắn, chắc chắn là không bị người đánh cắp.

Diệp Khiêm bất đắc dĩ lắc đầu, hướng phía ngoài sân bay đi ra. Bỗng nhiên, một bóng người từ phía sau chạy vượt qua hắn, Diệp Khiêm còn không chưa kịp phản ứng là chuyện gì, sau lưng liền truyền đến một tiếng người hô, "Bắt ăn trộm, mau bắt ăn trộm ah!"

Diệp Khiêm không khỏi giật mình, nhanh chóng đuổi theo. Ở sân bay gặp ăn cắp, Diệp Khiêm cũng không rõ ràng tiền của hắn có phải bị ăn cắp hay không rồi, tranh thủ thời gian đuổi theo, nói không chừng thật đúng là bị tên trộm kia lấy. Một người phụ nữ ở sau lưng hắn cũng đuổi theo, có lẽ là người bị mất cắp.

Tốc độ chạy của Tên ăn cắp kia quả thực có thể so với kiện tướng chạy bộ của Hoa Hạ rồi, thân pháp của hắn quả thực nhẹ nhõm vô cùng ah. May mắn Diệp Khiêm thường xuyên rèn luyện, nếu không đừng nói là đuổi, đoán chừng chờ hắn phóng ra cước bộ, người ta đã biến mất không chút dấu vết. Diệp Khiêm cũng không khỏi cảm thán, nhân tài Hoa Hạ chỗ nào cũng có, ngành nghề nào cũng có chuyên gia a, nếu như đem tiểu tử này đi huấn luyện, đoán chừng tại thế vận hội Olimpic cầm vài tấm huy chương là không có vấn đề gì a.

Kẻ ăn cắp kia căn bản cũng không quay đầu nhìn lại, chỉ lo liều mạng chạy, bỗng nhiên có một chiếc xe từ bên cạnh Diệp Khiêm vượt lên. Diệp Khiêm không muốn mất dấu kẻ trộm, nên liều mạng đuổi theo, vừa mới chạy ngang chiếc xe BMW, đột nhiên cửa xe BMW mở ra. "Con mẹ nó!" Diệp Khiêm quát to một tiếng, muốn dừng bước lại dĩ nhiên đã không còn kịp rồi. Dưới tác dụng của quán tính, thân thể của Diệp Khiêm cùng cửa xe liền tiếp xúc thân mật một cái, trùng trùng điệp điệp đâm vào phía trên, trước mắt hiện lên vô số ánh sao sáng, Diệp Khiêm liền ngã trên mặt đất.

Ngay sau đó, Diệp Khiêm đã nhìn thấy một đôi chân từ trong xe chậm rãi bước đi ra, đường cong cân xứng; ánh mắt của Diệp Khiêm không khỏi nhìn lên bên trên, lập tức ngây ngẩn cả người, chỉ cảm thấy khí huyết trong cơ thể dâng cao, thiếu chút nữa là máu mũi đã phun ra. Sau đó liền trông thấy một khuôn mặt diễm lệ không chút tỳ vết xuất hiện tại trước mặt của hắn, một đôi mắt to sáng rực rỡ, trên mặt treo biểu lộ có chút hả hê. Diệp Khiêm cơ hồ dám khẳng định, nha đầu kia cố ý mở cửa xe ra.

Lúc này, người phụ nữ bị mất cắp cũng chạy tới. Trừng mắt nhìn Diệp Khiêm đang nằm trên mặt đất, nói: "Tuổi còn trẻ, không lo ăn học, lại học đi ăn trộm. Nhanh, đem đồ vật của ta trả lại đây."

"Ta nói bác gái, ngươi nhìn rõ ràng một chút a, ta là kẻ ăn trộm sao? Ta vừa rồi đang giúp ngươi truy bắt ăn trộm nha." Diệp Khiêm buồn bực nói.

"Ai là bác gái, ngươi nói ai là bác gái, ngươi mới là bác gái!" Người phụ nữ phảng phất bị người bóc trần bộ ngực của nàng là hàng giả, có chút giống như bệnh tâm thần quát.

"Tốt, tốt, tiểu thư, ta gọi ngươi là tiểu thư được chưa? Ngươi không phát hiện vừa rồi là ta giúp ngươi truy bắt ăn trộm sao? Ngươi như thế nào lại xem ta là kẻ ăn cắp rồi." Diệp Khiêm nói.

"Mẹ của ngươi mới là tiểu thư, cả nhà của ngươi đều là tiểu thư!" Người phụ nữ phẫn nộ quát.

Sắc mặt của Diệp Khiêm lập tức phát lạnh, có thể mắng hắn, nhưng tuyệt đối không thể mắng người nhà của hắn. Diệp Khiêm lạnh lùng nhìn chằm chằm vào người phụ nữ kia, nói: "Có bản lĩnh thì ngươi mắng thêm một câu nữa xem?"

Người phụ nữ bị ánh mắt của Diệp Khiêm trừng, toàn thân không khỏi run rẩy một hồi, ấp úng nói: "Sao... Như thế nào? Ngươi cho rằng ta sợ ngươi sao, mau đem túi tiền trả lại cho ta, thì ta sẽ bỏ qua, bằng không ta sẽ gọi điện thoại báo cảnh sát."

"Nhìn ngươi lớn lên cũng không đến nổi nào, vì sao lại đi ăn trộm a, đúng là làm mất mặt giới đàn ông a." Nữ nhân lái xe BMW nhìn chằm chằm vào Diệp Khiêm, với thái độ xem thường nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK